|
Thánh
Clara Ðồng Trinh (1194-1253)
Cũng
như thánh Phanxicô Khó Khăn, thánh nữ Calara là một ngọn đèn sáng
Cha dùng để chiếu soi cho nhân loại tinh thần khó nghèo tuyệt
đối của Phúc Âm. Ngài sinh ngày 16/7/1194 tại Assise miền Ombrie
nước Ý, trong một gia đình quý phái. Chính thân mẫu đã lưu tâm
dạy dỗ ngài ngay từ nhỏ, chẳng những bằng lời nói mà còn bằng
gương sáng. Bà đã hun đúc cho ngài bằng tâm tình cầu nguyện, đức
từ bỏ và tính nhẫn nhục.
Lên
16 tuổi, ngài tránh xa tiếng ồn ào của đô thị đến ẩn mình trong
một nhà thờ ở miền quê (1212). Chính nơi đây ngài đã gặp thánh
Phanxicô Khó Khăn và được tận tình giúp đỡ trên đường tu đức.
Ngài can đảm chống lại ngăn cản của gia đình. Cuối cùng ngài được
đưa đến đền thờ thánh Ðamianô để lập Hội Các Chị Tận Hiến cho
Thiên Chúa. Về đời sống thiêng liêng, ngài vẫn trực tiếp theo
sự hướng dẫn của thánh Phanxicô. Ngài điều khiển tu hội cách ân
cần và khôn ngoan, ngài qua đời ngày 11/8/1253 trước sự thương
tiếc của mọi người.
Ðức
Giáo Hoàng Alexandre IV đã đặt ngài lên hàng các thánh đồng trinh
năm 1255.
Nhóm
Châu Kiên Long, Ðà Lạt
Vietnamese Missionaries in Asia
11. Thánh Clara (1194-1253)
Từ chối kết hôn lúc 15 tuổi, thánh Clara được đánh động nhờ lời giảng của thánh Phanxicô Assisi. Hai người trở nên bạn thân tâm linh.
18 tuổi, bà trốn khỏi nhà vào ban đêm, gặp các tu sĩ đang cầm đuốc đi trên đường, vào nhà thờ nhỏ Portiuncula, nhận áo nhặm và được cắt tóc. Thánh Phanxicô gởi bà vào Dòng Biển Đức, nơi mà người cha và người chú của bà đến làm dữ. Bà cứ bám vào bàn thờ, bỏ khăn ra cho cha và chú thấy bà đã xuống tóc.
Hơn hai tuần sau, người chị em của bà là Agnes đến tu với bà. Nhiều người khác cũng xin gia nhập. Họ sống giản dị, nghèo khó, khổ hạnh, biệt lập với thế giới bên ngoài, chuyên cần theo tu luật thánh Phanxicô đã trao cho họ là Dòng Nhì (còn gọi là Dòng Clara Khó nghèo). Lúc bà 21 tuổi, thánh Phanxicô truyền cho bà phải làm Mẹ bề trên, một chức vụ bà làm cho đến chết.
Các nữ tu đều đi chân không, ngủ trên nền đất, không ăn thịt và hầu như giữ im lặng hoàn toàn. (Về sau thánh Clara, cũng như thánh Phanxicô, thuyết phục chị em điều chỉnh điều khắt khe này: “Cơ thể chúng ta không được làm bằng đồng”). Dĩ nhiên, điều nhấn mạnh nhất là sự nghèo khó Phúc âm. Họ không sở hữu tài sản, ngay cả giữ chung, chỉ sống nhờ vào những của bố thí hằng ngày. Thậm chí khi Đức giáo hoàng thuyết phục bà giảm bớt điều này, bà vẫn tỏ ra cương quyết: “Con cần được tha thứ tội lỗi, nhưng con không muốn miễn giảm trách nhiệm theo Chúa Kitô”.
Bà chăm sóc các bệnh nhân, hầu bàn, rửa chân cho các chị em khi họ đi hành khất về. Bà bị bệnh nặng suốt 27 năm cuối đời. Ảnh hưởng của bà mạnh đến nỗi các giáo hoàng, hồng y và giám mục thường đến tham vấn bà. Thánh Phanxicô vẫn là người bạn tâm linh vĩ đại, bà luôn vâng lời thánh Phanxicô và sống theo lý tưởng Phúc âm. Bà rất sùng kính Thánh Thể. Bà luôn nói với các chị em: “Đừng sợ. Hãy tí thác vào Chúa Giêsu”.
trầm thiên thu dịch
.
|
|