XIV.
XÉT ĐOÁN
Xét đoán là bất công
Hãy
lo xét mình mà đừng tìm xét việc người.
Xét
người: đó là làm việc vô ích. Làm thế
người ta rất hay lầm và, dễ sai lỗi
lắm.
Thay
vì xét người, Bạn hãy đoán, hãy xét mình:
làm thế bao giờ cũng có lợi hơn.
Thường
ta xét đoán sự vật theo độ cảm
tình của lòng ta, đối với sự vật
ấy và, lòng tự ái thường làm ta đoán
xét thiên lệch.
Nếu
ta quy hướng tầm mắt ta, về một
mình Chúa, làm gì dễ khó chịu, khi gặp trái
ý đến thế.
Thường
có một cái gì, – không bên trong thì bên ngoài – nó lôi
kéo ta.
Bao
nguời hễ tra tay làm việc, là y như kỳ
bí mật, đi tìm chính mình mà vẫn không biết.
Bao
lâu sự vật xảy đến hợp sở
ước, sở trường xem ra họ được
an bình lắm, nhưng nếu gặp phản đối,
là tức khắc họ bối rối và xu buồn.
Xét đoán rất có hại
Bất
đồng ý kiến, bất hợp tình cảm,
thường hay gây bất thuận, giữa bạn
bè, giữa công dân một nước, có khi giữa
cả một Dòng tu và những người đạo
đức.
Một
thói quen lưu cựu, bỏ đi được
khó lắm, và chẳng mấy ai vui lòng chịu
dẫn đi lối mình không muốn.
Nếu
chỉ dựa vào ý kiến và tài năng riêng, hơn
là theo gương Chúa Kitô, mà vâng lời, tùng phục
Bạn sẽ ít – hay có cũng rất muộn
– được ơn soi sáng trong đường
thiêng liêng. Vì Chúa muốn ta phải hoàn toàn khuất
phục Chúa, thắng hết mọi lý luận
để đi tới một đức ái nồng
hậu hơn.
SUY
NIỆM
Tự
nhiên ta thích điều tra và công kích những khuyết
điểm của người khác.
Lòng
tự ái thường làm ta công nhận trong ta
cái ta phê bình nơi người khác và, ta thường
sáng suốt khi xét khuyết điểm nguời,
mà mù tối đối với khuyết điểm
của mình.
Lời
Chúa Giêsu: “Chúng con đừng xét đoán để
khỏi phải đoán xét”.
Tôi
sẽ đoán xét mình cho nghiêm nhặt, thay vì đi
xét đoán người, để khỏi bị
Chúa xét đoán, trong ngày công phán.
Lạy
Chúa, xin ban cho con biết quên, hay không biết đến
những cái con không có trách nhiệm phải biết,
phải xét đoán, để con chỉ sống
vì Chúa và trong Chúa. Lạy Chúa, một mình Chúa có
quyền xét đoán, xin hãy đoán xét con đời
này, để tha xét đoán con trong ngày công phán.
|