|
Chúa Nhật II Phục Sinh:
Bình an
Ai
cũng muốn bình an, nhưng dường như chẳng mấy ai muốn làm những
gì để có bình an thật. Chúa đã sống lại và Ngài đem bình an thật
cho các tông đồ và những môn đệ tin yêu Chúa. Bình an Ngài ban
thì khác xa bình an thế gian ban phát cho nhau. Trong cuộc hành
trình về Nhà Cha là quê Trời, có quá nhiều thách đố mà con người
tự nhiên thì lại thật yếu đuối. Do đó chẳng mấy ai có bình an
thật sự. Trong biến cố thê thảm nhất từ xưa đến nay vẫn là biến
cố cuộc thương khó của Chúa. Tất cả mọi người đều hốt hoảng và
bất an. Riêng có Mẹ Maria thì vẫn hoàn toàn an bình, dù lòng Mẹ
đau như cắt. Gioan và Maria Mađaêna luôn kề cận bên Mẹ nên đỡ
bất an hơn. Mẹ hoàn toàn bình an trong đau khổ vì lúc nào lòng
Mẹ cũng có Chúa. Chúa đã phục sinh trong lòng Mẹ, trong trí Mẹ
trước khi Ngài Phục Sinh hiện ra với Maria Mađalêna và các tông
đồ. Thảo nào Mẹ được gọi là Nữ Vương Ban Sự Bình An.
Chúa
thấu suốt lòng Mẹ và biết Mẹ luôn bình an, còn các tông đồ từ
khi Ngài bị bắt và chết trên thánh giá, luôn bất an, hốt hoảng,
hoang mang về cái chết nhục nhã của Ngài. Nên khi hiện ra sau
khi sống lại như bài Phúc Âm hôm nay thuật lại, Chúa chúc bình
an cho các ông là ơn các ông cần trong lúc này.
Trong
việc đồng công với Chúa, Me luôn bình an, ngay cả trong cuộc thương
khó, vì lòng Mẹ khiêm nhường sâu thẳm, trái tim Mẹ nhân từ thương
xót, tâm hồn Mẹ luôn kiên nhẫn, Mẹ luôn lắng nghe Lời Chúa, và
thi hành Lời Ngài. Đó là những căn bản để bình an Chúa luôn ở
với Mẹ và lớn lên trong Mẹ, không chỉ trong đêm Phục Sinh nhưng
trong cả đời Mẹ.
1/
Lòng Khiêm Nhường với Bình An
Đức
Tổng Giám Mục Fulton Sheen, một nhà tu đức, tâm lý và thần học
của Mỹ đã nói rằng, tất cả chiến tranh xảy ra trên trần gian này
đều bắt nguồn từ những bất an trong lòng người. Vìï kiêu ngao
thiên thần trở thành ma quỉ, bất mãn làm loạn và luôn gây chiến
trong lòng con người, trong gia đình và nơi mọi tổ chức ngoài
xã hội. Con người khiêm nhường như Mẹ thì luôn hướng mọi chú ý
của mình vào việc làm vinh danh Chúa, và chẳng muốn gì ngoài Ngài
là tất cả hy vọng của Mẹ. Vì khiêm nhường sâu thẳm trong lòng,
Mẹ không hề lên án bất cứ một ai, không giận ghét ai, nhưng luôn
yêu thương kể cả những người ghét Con Mẹ và giết Ngài cách dã
man, Mẹ vẫn cùng với Chúa cầu nguyện và tha thứ cho họ. Hoa bình
an luôn tươi nở và lớn lên trong Me.
2/
Tình Thương với Bình An.
Ơn
bình an của Chúa ở trong những tâm hồn đầy tình thương xót. Tâm
hồn thương xót là điều kiện để được Chúa ban cho hạnh phúc bình
an như trong Tám Mối Phúc Thật Chúa nói đến trong Phúc Âm. Thánh
Faustina vị tông đồ của tình thương Chúa, được Chúa luyện tâm
hồn chị trở thành tâm hồn ngập tràn tình thương đối với tha nhân,
nhất là những người có tội, nên tâm hồn chị lúc nào cũng chan
chứa bình an. Chị nói: “Chúng ta hãy nên giống Chúa, tha thứ cho
những người chung quanh chúng ta.” Chúa cũng nói với chị: “Con
đừng đơn thân chiến đấu với cám dỗ và đối phó với các thử thách.
Đừng đánh mất bình an, hãy sống trong sự hiện diện của Cha và
hãy nài xin Mẹ Cha trợ giúp.” Đức Thánh Cha gọi Mẹ là Mẹ của Tình
Thương nên Mẹ cũng là Mẹ của Bình An, là Nữ Vương Bình An. Những
lúc tâm hồn chúng ta bất an bối rối đừng quên lời Chúa dậy chị
Faustina: “Con hãy xin Mẹ Cha trợ giúp.”
3)
Lòng Kiên Nhẫn và Bình An
Sống
trong một thời đại luôn muốn mọi chuyện được giải quyết ngay tức
khắc “instant solution” nên lòng người dễ trở thành thiếu kiên
nhẫn đợi chờ. Thiếu kiên nhẫn đợi chờ thì cũng dễ phản ứng, bất
mãn và mất bình an. Cầu nguyện là phải thấy có kết quả ngay. Nếu
không là chán là nản và bỏ đạo. Mẹ là người luôn hiểu đường lối
huấn luyện của Chúa. Gương Con Mẹ kiên nhẫn sống âm thần bên Mẹ
30 năm trời với bao nhiêu thách đố. Mẹ không thắc mắc chán nản,
luôn hợp với Con Mẹ kiên nhẫn chờ đợi thời giờ của Chúa Cha. Mẹ
cũng như Chúa Giêsu luôn chống chọi với thử thách khó khăn trong
kiên nhẫn tín thác.
Trong
biến cố Thương Khó Mẹ cũng chết trong tim trong lòng Mẹ vì người
ta đối xử vô nhân đạo với Giêsu Con Mẹ. Dù Con Mẹ đã chết và đã
mai táng trong mồ nhưng Mẹ vẫn âm thầm hy vọng trong kiên nhẫn
chờ Ngài phục Sinh, nên Mẹ vẫn hy vọng trong bình an. Muốn hưởng
bình an phục sinh với Mẹ chúng ta hãy sát cánh kiên nhẫn đồng
hành với Mẹ vác thánh giá hằng ngày theo Chúa. Kiên nhẫn vác thánh
giá với Me,ï Mẹ sẽ chia sẻ bình an của Chúa Phục Sinh cho ta.
Đừng bao giờ bất mãn kéo lê thánh giá, tâm hồn sẽ mất bình an
và quỉ ma sẽ nhẩy vào lừa lọc ta và dẫn ta vào những con đường
đen tối bất an.
4)
Lời Chúa là ánh sáng an bình.
Trong
mọi hoàn cảnh và đặc biệt trong gian nan thử thách, Mẹ đọc và
suy ngắm Lời Chúa. Lời Chúa luôn là ánh sáng soi dẫn Mẹ, nên Me
thấy đường Mẹ đi và đi trong an bình. Truớc lời mời gọi của Chúa
qua Sứ Thần để làm Mẹ Chúa Con, Mẹ thật bối rối, nhưng sau khi
cầu nguyện Mẹ được ánh sáng của Lời Chúa hướng dẫn, Mẹ tin tưởng
và bình an chấp nhận Thánh Ý Chúa. Tiếp tục cuộc hành trình với
Con Mẹ tại nhà Nazareth và 3 năm truyền đạo Mẹ luôn lấy Lời Chúa
làm ánh sáng soi đàng chỉ dẫn con đường Mẹ đi, nên Mẹ bình an
và hạnh phúc. Trong cuộc thương khó và cái chết của Chúa Giêsu,
tâm trí Mẹ luôn suy ngẫm những gì Chúa đã nói và những Lời đó
đã soi sáng trong tâm trí Mẹ, nên Mẹ không thất vọng và hoang
mang như các tông đồ và những người phụ nữ theo Chúa. Mẹ tin những
gì Con Mẹ đã nói là đúng. Mẹ xác tin con Mẹ sẽ sống lại vinh quang
nên Mẹ vẫn âm thầm chờ đợi giờ Con Mẹ phục sinh trong an bình
mà không chút nghi nan.
5)
Thực Hành Lời Chúa và Bình An
Cũng
như Chúa Giêsu đã từng nói rằng, của Ngài ăn là làm theo ý Cha
Ngài. Mẹ cũng thế, Lời Chúa là lẽ sống của Mẹ, là của ăn, là hy
vọng và phấn khởi. Mẹ thi hành từng chấm từng nét Lời của Chúa.
Mẹ ôm ấp cưu mang chính Ngôi Lời trong lòng Mẹ, nên bình an chan
chứa trong tâm trí và trong đời Mẹ. Mẹ nhớ từng lời Con Mẹ đã
dậy và áp dụng cặn kẽ mọi chi tiết. Mẹ hiểu và thi hành điều Chúa
dậy về nguyện cầu, về bỏ mình hy sinh. Mẹ thấu triệt giới răn
mới Chúa truyền. Mẹ áp dụng việc vác mọi thánh giá theo Chúa trên
đường khổ nạn. Dù mệt mỏi nhưng Mẹ vẫn trung thành không bỏ cuộc.
Do dó những lúc thách đố cam go nhất, các tông đồ lo sợ bỏ trốn,
Mẹ vẫn trung kiên trong an bình theo sát gót Con Mẹ cho tới cùng.
Mẹ thật là Nữõ Vương Bình An trong mọi biến cố, trong mọi nẻo
đường, nhất là trong đêm Phục Sinh tâm hồn Mẹ ngập tràn hạnh phúc
bình an khi thấy Con Mẹ Phục Sinh khoải hòan như Mẹ hằng tin tưởng
và hy vọng.
Lời
nguyện: Lạy Mẹ dấu yêu, chúng con đã cùng Giáo Hội hân hoan cử
hành cuộc Thương Khó, sựï chết và Phục Sinh của Chúa Giêsu Con
Mẹ. Chúng con đã được hưởng ơn bình an của Chúa Phục Sinh. Xin
Mẹ giúp chúng con biết noi gương Mẹ luôn biết giữ ơn bình an trong
tâm hồn và trong gia đình chúng con. Xin Mẹ giúp chúng con luôn
khiêm tồn, kiên nhẫn, xót thương, biết lắng nghe và thi hành Lời
Chúa để bình an luôn ở với chúng con, không phải chỉ trong những
ngày mừng Phục Sinh của Chúa, nhưng mọi ngày trong đời chúng con,
đặc biệt trong những lúc gặp khổ đau và thánh gía. Amen.
|
|