|
CÔNG LÝ VÀ TÌNH THƯƠNG
Trong
thời cách mạng Pháp, tại làng công giáo dân chúng tôn sùng một
pho tượng Ðức Mẹ, đặt nơi tôn nghiệm, bọn cách mạng muốn phá hủy
pho tượng đó, chúng hùa nhau chế nhạo khinh chê việc sùng kính
của giáo dân. Một đứa trong bọn, để tỏ ra là mình anh hùng hảo
hán đã đề nghị vứt tượng xuống giếng sâu. Mọi người đứng đắn trong
làng ghê tởm chuyện phạm thánh đó. Nhưng chúng vẫn thực hiện ý
định đó. Tên anh hùng hảo hán bắt tay vào việc ngay, hăng hái
hơn hết mọi người, chúng đem thánh tượng ném xuống giếng trong
khi reo hò và buông lời phạm thượng. Nhưng vui chẳng được lâu,
tên đầu xỏ đã bị phạt mù ngay lập tức. Hắn phải nhớ chúng bạn
dắt về nhà. Dầu vậy, hắn vẫn không tỏ dấu ăn năn, mà còn chống
đạo một cách hăng say nữa.
Mười năm sau, hòa bình trở lại xóm làng, tôn giáo được bành trướng,
nhưng tượng Ðức Mẹ vẫn còn nằm sâu dưới đáy giếng. Mọi người đau
lòng. Một hôm cha sở lên tòa giảng hô hào: "Anh chị em thân
mến chúng ta cần phải đền tạ Ðức Mẹ và phải đem thánh tượng Ðức
Mẹ lên khỏi giếng".
Mọi người đồng ý. Một ngày đã được chọn, dân chúng tụ họp đông
đủ quanh giếng, chỉ chưa thấy cha sở đến, bỗng từ xa tiến lại,
cha sở tay dắt anh mù, kẻ chủ mưu ném tượng ngày xưa tiến lại.
Dân chúng huyên náo la ó! Cha sở làm hiệu cho dân chúng im lặng
rồi lên tiếng: "Anh chị em thân mến, người mù hôm nay đến
với chúng ta đầy lòng thống hối, muốn xin tôi tha thứ tội tầy
đình anh đã phạm xưa. Anh đã tha thiết xin tôi tha và xin anh
chị em tha. Anh ta cũng xin được chung tay với ta để kéo tượng
Mẹ. Chắc chắn Chúa và Mẹ đã tha thứ cho anh ta, anh đã nhận tội
mình và hình phạt vì tội". Dứt lời cha, người mù cũng giơ
cao tay, mắt tràn lệ nài xin dân chúng tha thứ và quên đi mọi
tội lỗi của y. Lương tâm y hằng cắn rứt từ 10 năm nay. Dân chúng
đồng thanh hô: "Chúng tôi quên hết, quên tất cả. Chúng tôi
sẵn lòng tha thứ hết".
Anh
mù tiến lại bờ giếng, người ta đưa sợi dây kéo cho anh cầm, có
người xuống giếng buộc thánh tượng. Lạ chưa, đã mười năm dưới
giếng mà thánh tượng còn nguyên, không hư bể nát. Buộc chặt rồi,
giáo dân bắt đầu hát kinh cầu Ðức Mẹ, vừa hát vừa kéo tượng Ðức
Mẹ lên. Thánh tượng từ đáy giếng sâu lên khỏi bờ giếng an toàn.
Khi giáo dân vừa thấy tượng tiếng reo hò ầm ỹ vang lên. Bỗng có
một tiếng kêu lớn làm mọi người im lặng. Tôi đã khỏi mù rồi! Ðó
là tiếng anh chàng phạm thánh kêu lên trong lúc hai gối phục xuống
đất, hai tay giơ cao lên trời, lòng đầy sốt sắng và vui sướng.
Mọi người bỡ ngỡ vui sướng hân hoan tràn ngập cõi lòng. Anh mù
theo đoàn người rước tượng Mẹ đến nơi tôn kính cũ và còn sống
lâu năm để ca tụng lòng thương vô biên của Ðức Mẹ.
|
|