Khi yêu Chúa thật, chúng ta sẽ tìm ra giờ để cầu nguyện

ĐTC chào các tín hữu tham dự buổi tiếp kiến chung - ANSA

26/08/2015 12:17
PHẦN:

Khi yêu Chúa thật, chúng ta sẽ tìm ra giờ để cầu nguyện

Khi yêu Chúa thật, chúng ta sẽ tìm ra giờ để cầu nguyện. Một con tim có tình yêu thương đối với Thiên Chúa biến thành lời cầu nguyện cả một tư tưởng không lời, hay một lời khẩn cầu trước một ảnh tượng thánh hay một nụ hôn gửi về phía nhà thờ.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hơn 30.000 tín hữu và du khách hành hương năm châu trong buổi tiếp kiến chúng sáng thứ tư hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô. Ngoài các đoàn hành hương đến từ các nước Bắc Mỹ Hoà Kỳ và Canada, có nhiều đoàn hành hương đến từ các nước Âu châu như Pháp, Đức, Áo, Anh, Đan Mạch, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Ba Lan, cũng có các nhóm tín hữu đến từ Trung Quốc, Dubai, Nigeria, hay từ Mỹ Latinh như Brasil.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã khai triển đề tài giáo lý thời giờ cầu nguyện trong gia đình. Đề cập đến lời than thông thường nhất liên quan tới việc cầu nguyện ĐTC nói:

Lời than thông thường nhất của các kitô hữu liên quan tời thời giờ là: “Con muốn cầu nguyện nhiều hơn… con muốn làm điều đó, nhưng con thiếu giờ”. Sự khó chịu này chắc chắn là thành thật, bởi vì trái tim con người luôn luôn kiếm tìm lời cầu nguyện, cả khi không biết nó. Và nếu nó không tìm ra lời cầu nguyện, nó không có sự bình an.  Nhưng để gặp nhau, cần phải vun trồng trong con tim một tình yêu “nồng cháy” đối với Thiên  Chúa, một tình yêu trìu mến.

Chúng ta có thể tự đặt cho mình một câu hỏi rất đơn sơ. Tin nơi Thiên Chúa với tất cả con tim, tốt rồi, hy vọng rằng Chúa trợ giúp chúng ta trong các khó khăn, tốt rồi, cảm thấy có bổn phận phải cám ơn Chúa, tốt rồi. Tất cả đều chính đáng. Nhưng chúng ta có yêu Chúa một chút không? Tư tưởng về Thiên Chúa có làm cho chúng ta cảm động không, có khiến chúng ta ngạc nhiên không, có làm cho chúng ta hiền dịu không?

Chúng ta hãy nhớ tới công thức của giới răn lớn nâng đỡ mọi giới răn khác: “Con hãy yêu Chúa Thiên Chúa của con với hết con tim, hết linh hồn và sức lực con” (Đnl 6,5, x. Mt 22,37). Công thức dùng ngôn ngữ mạnh mẽ của tình yêu, bằng cách đổ dồn nó về cho Thiên Chúa. Đó, tất cả tinh thần của lời cầu nguyện trước hết là ở đây. Và nếu nó ở đây, thì nó chiếm hữu tất cả thời gian và không bao giờ ra khói đó nữa.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Chúng ta có thành công nghĩ tới Thiên Chúa như cái vuốt ve giữ gìn chúng ta sống, mà trước đó không có gì không? Một cái vuốt ve mà không gì, kể cả cái chết, có thể tách rời chúng ta không? Hay chúng ta chỉ nghĩ Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng đã làm ra mọi sư, là vị Thẩm Phán kiểm soát mọi hành động của chúng ta? Dĩ nhiên tất cả đều đúng. Nhưng chỉ khi Thiên  Chúa là sự trìu mến của tất cả mọi trìu mến của chúng ta, ý nghĩa của các lời này mới tràn đầy. Khi đó chúng ta cảm thấy hạnh phúc và cũng hơi xấu hổ một chút, bởi vì Ngài nghĩ tới chúng ta và nhất là yêu thương chúng ta. Đây lại không phải là điều hay đẹp sao? Ngài đã có thể làm cho mình được nhận biết một cách đơn sơ như Đấng Tối Cao, ban các giới răn và chờ đợi các kết quả thôi. Nhưng Thiên Chúa đã và đang làm hơn điều này, một cách vô tận.

Nếu lòng trìu mến đối với Thiên Chúa không thắp lên ngon lửa, tinh thần cầu nguyện không suởi ấm thời gian. Chúng ta cũng có thể thêm “nhiều lời” như dân ngoại làm, như Chúa Giêsu nói; hay cả đến trình bầy các lễ nghi của chúng ta “như các  người Pharisêu làm” (x. Mt 6,5.7). Rồi ĐTC miêu tả một con tim có Chúa ngự trị như sau:

Một con tim được ở bởi sự trìu mến đối với Thiên Chúa, nó biến thành lời cầu nguyện cả môt tư tưởng không lời, hay một khẩn cầu trước ảnh tuợng thánh, hoặc một nụ hôn gửi tới nhà thờ. Thật đẹp biết bao khi các bà mẹ dậy cho các con nhỏ gửi một cái hôn tới cho Chúa Giêsu hay Đức Mẹ. Trong lúc đó trái tim của các trẻ em biến thành nơi cầu nguyện. Và đây là một ơn của Chúa Thánh Thần. Chúng ta đừng bao giờ quên xin ơn này cho từng người trong chúng ta! Thần Khí của Thiên Chúa có kiểu đặc biệt nói trong con tim chúng ta “Abba Cha ơi” như Chúa Giêsu nói, một kiểu mà chúng ta sẽ không bao giờ một mình tìm ra được (x. Gl 4,6). Ơn này của Chúa Thánh Thần  chính trong gia đình mà chúng ta học xin và đánh giá cao. Nếu bạn học nó với cùng sự tự phát, mà bạn học gọi “mẹ “ hay “cha”, bạn đã học được luôn mãi. Khi điều này xảy ra, thòi gian của toàn cuộc sống gia đình bị lôi cuốn vào cung lòng tình yêu của Thiên Chúa và tự động tìm ra giờ cầu nguyện.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ: Chúng ta biết thời giờ của gia đình là một thời giờ phức tạp và đầy sinh hoạt, bận rộn và lo lắng. Nó luôn luôn ít, và không bao giờ đủ. Ai có một gia đình thì mau chóng học giải quyết một phương trình mà cả các nhà toán học giỏi  nhất cũng không giải được: trong vòng 24 giờ người ta làm cho nó thành gấp đôi. Có những người cha và người mẹ đáng lãnh giải Nobel về diều này!

Tinh thần cầu nguyện trả lại thời giờ cho Thiên Chúa, nó ra khỏi nỗi ám ảnh của một cuộc sống luôn luôn thiếu thời giờ, tìm lại được niềm an bình của các việc cần thiết, và khám ra niềm vui  của các món quà không chờ đợi. Hai chị em Marta và Maria, mà Phúc Âm nói tới,  là những người hướng dẫn tốt trong việc này. Họ học được từ Thiên Chúa sự hài hòa của các tiết nhịp gia đình: vẻ đẹp của các ngày lễ, sự thanh thản của công việc làm, tinh thần cầu nguyện (x. Lc 10,38-42). Cuộc viếng thăm của Chúa Giêsu mà họ rất yêu mến đã là ngày lễ của họ. Tuy nhiên, một ngày kia Marta học biết rằng sự hiếu khách, tuy quan trọng, nhưng không là tất cả, nhưng lắng nghe Chúa, như Maria đã làm, đã là điều thực sự nòng cốt, là phần nhất của thời gian. Lời cầu nguyện vọt lên từ việc lắng nghe Chúa Giêsu, từ việc đọc Tin Mừng, từ chỗ tin tưởng nơi lời Chúa. Trong gia đình có sự tin tưởng này không? Chúng ta có sách Phúc Âm trong nhà không? Chúng ta có thỉnh thoảng mở ra để đọc chung với nhau không? Chúng ta có suy gẫm trong khi lần hạt Mân Côi không? Tin Mừng được đọc và suy gẫm trong gia đình giống như bánh ngon dưỡng nuôi con tim của mọi người. Vào ban sáng và ban chiều, khi chúng ta ngồi vào bàn ăn, hãy tập cũng nhau đọc một lời cầu nguyện rất đơn sơ: đó là Chúa Giêsu đến giữa chúng ta, như Ngài đã đến nhà của Marta, Maria và Ladarô vậy.

Trong lời cầu nguyện của gia đình, trong những lúc mạnh khỏe cũng như trong những lúc khó khăn, chúng ta hãy tín thác nơi nhau, mỗi người được gìn giữ bởi tình yêu của Thiên Chúa.

ĐTC đã kêu gọi tín hữu Roma và du khách hành hương tham dự “Ngày quốc tế cầu nguyện cho việc săn sóc thụ tạo” mùng 1 tháng 9 tới đây. Ngài nói: Trong niềm hiệp thông với các anh em chính thống và với mọi người thiên chí, chúng ta muốn cống hiến phần đóng góp của chúng ta cho việc thắng vượt cuộc khủng hoảng mà nhân loại đang sống.

Trên toàn thế giới trong các thực tại khác nhau của các Giáo Hội địa phương người ta đã đề ra các sáng kiến thích hợp cầu nguyện và suy tư  để làm cho Ngày này trở thành một thời điểm mạnh mẽ nhằm có các kiểu sống trung thực.

Với các Giám Mục, linh mục, các người sống đời thánh hiến và tín hữu giáo dân của các cơ quan trung ương Tòa Thánh chúng ta sẽ gặp nhau trong đền thờ thánh Phêrô lúc 17 giờ cho buổi cử hành Lời Chúa, mà ngay từ bầy giơ tôi mời tín hữu Roma cũng như du khách hành hương và những ai muốn, cùng tham dự.

ĐTC đã chào các nhóm hành hương và cầu mong chuyến viếng thăm Roma củng cố đức tin và giúp họ đồng cảm với Giáo Hội. Ngài cũng xin mọi người cầu nguyện cho gia đình.

Trong số các nhóm tiếng Ý ĐTC chào các nữ tu dòng Thánh Nhan và các nữ tu Preziosine tỉnh Monza, cả hai dòng đang tham dự tổng tu nghị, cũng như các thành viên Tu hội đời Gia đình Phan sinh nhỏ”.

Ngài nhắc cho mọi người biết hôm nay lễ nhớ thánh nữ Monica, mẹ của thánh Agostino. Chúng ta hãy phó thác các đôi tân hôn và cha mẹ kitô cho lời bầu cử của hai thánh, để họ noi gương các ngài đồng hành với con cái qua gương sống và lời cầu nguyện. Ngài cũng phó thác cho các vị các anh chị em đau yếu và những người cần ủi an và chú ý. Ngài cầu mong các bạn trẻ noi gương thánh Agostino hướng tới Chân Lý và tình Yêu tràn đầy.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải

Lao động là thánh thiêng và là một phần của ơn gọi làm người

ĐTC chúc lành cho một bé gái trong buổi tiếp kiến sáng thứ tư 19-8-2015 - OSS_ROM

19/08/2015 15:10
PHẦN:

Lao động là thánh thiêng và là một phần của ơn gọi làm người

Trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 19-8-2015 ĐTC đã khai triển đề tài gia đình và công ăn việc làm. Lễ nghỉ và lao động là hai yếu tố trong chương trình tạo dựng của Thiên Chúa. ĐTC nói:

Người ta thường nói việc làm cần thiết để duy trì gia đình, nuôi nấng con cái lớn lên, và bảo đảm cho những người thân một cuộc sống xứng đáng. Đề cập đến một người nghiêm chỉnh, liêm khiết, điều đẹp nhất mà người ta có thể nói là: “Đó là một người làm việc”, họ thật là một người làm việc, là một người không sống trên vai người khác trong cộng đoàn. Tôi thấy có nhiều người Argentina ở đây và tôi sẽ nóí như chúng ta thường nói: “No vive de arriba Không sống trên cao”

Thật thế, công việc làm, trong hàng ngàn hình thái của nó, bắt đầu từ công việc nội trợ, cũng lo lắng cho công ích. Và người ta học kiểu sống cần mẫn này ở đâu? Trước hết trong gia đình. Gia đình giáo dục làm việc với gương của cha mẹ: cha mẹ làm việc cho thiện ích của gia đình và xã hội.

Trong Phúc Âm, Thánh Gia Nagiarét xuất hiện như một gia đình công nhân, và chính Chúa Giêsu cũng  được gọi là “con bác thợ mộc” (Mt 13,55) hay một cách trực tiếp là “bác thợ mộc” (Mc 6,3). Và thánh Phaolô sẽ cảnh cáo  các kitô hữu: “Ai không làm việc thì cũng đừng ăn” (2 Tx 3,10). Đây là một phương pháp tốt giúp gầy đi, không làm thì đừng ăn! Thánh Tông Đồ rõ ràng ám chỉ khuynh hướng duy linh giả dối của vài người sống trên vai các anh chị em khác mà “không làm việc gì cả” (2 Tx 3,11).

Dấn thân làm việc và sống cuộc sống tinh thần, trong quan niệm kitô, thật ra không trái nghịch nhau. Hiểu rõ điều này thật là quan trọng! Cầu nguyện và làm việc có thể và phải hòa hợp với nhau, như thánh Biển Đức dậy. Thiếu công ăn việc làm cũng gây hại cho tinh thần cũng như thiếu cầu nguyện cũng làm hại cho sinh hoạt cụ thể.

Tôi xin lập lại lao động, trong hàng ngàn hình thái của nó, là đặc điểm của con người. Nó diễn tả phẩm giá của con người được tạo dựng giống hình ảnh của Thiên Chúa. Vì thế người ta nói rằng công việc là thánh thiêng. Do đó việc quản trị công ăn việc làm là một trách nhiệm lớn của con người và của xã hội, không thể để trong tay một ít người hay được giao cho một “thị trường” được thần thánh hóa. Làm mất đi chỗ làm việc có nghĩa là gây ra cho xã hội một thiệt hại nghiêm trọng. Tôi cảm thấy buồn, khi trông thấy có người không có công ăn việc làm, không tìm ra việc và không có phẩm giá đem bánh về cho gia đình. Và tôi vui mừng biết bao, khi trông thấy các vị lãnh đạo làm mọi cố gắng để tìm ra công ăn việc làm và để cho tất cả mọi người đều có một việc làm. Việc làm là thánh thiêng, việc làm trao ban phẩm giá cho một gia đình. Chúng ta phải cầu nguyện để không thiếu việc làm cho một gia đình.

Như vậy cũng giống ngày lễ, công việc làm là một phần trong chương trình của Thiên Chúa Tạo Vật. Trong sách Sáng Thế, đề tài trái đất như là nhà – vườn được trao phó cho sự săn sóc và việc canh tác của con người (St 2,8.15) đã đuợc diễn tả trước với một đoạn rất đánh động: “Khi Chúa là Thiên Chúa làm ra đất và trời, chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất, chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì Chúa là Thiên Chúa chưa cho mưa xuống đất và không có người để canh tác đất đai, và Người làm trào lên từ đất nước của các con kinh để tưới” (St 2,4b-6). Đây không  phải là chuyện thơ mộng, mà là mạc khải của Thiên Chúa. Và chúng ta có trách nhiệm hiểu biết nó và thấm nhuần nó tới nơi tới chốn. Thông điệp Laudato si’ đề nghị một môi sinh toàn vẹn cũng có sứ điệp này: vẻ đẹp của trái đất và phẩm giá của công việc làm được làm ra để nối kết với nhau. Cả hai chúng đi với nhau: trái đất trở nên xinh đẹp, khi nó được con người canh tác. ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Khi công việc làm bị tách rời khỏi giao ước của Thiên Chúa với ngưòi nam và người nữ, khi nó bị tách rời khỏi các phẩm tính tinh thần của chúng, khi nó là con tin của cái luận lý lợi nhuận thôi, và khinh rẻ các tâm tình của cuộc sống, việc làm giảm giá trị của linh hồn  khiến ô nhiễm tất cả: kể cả khí, nước, cỏ cây và thực phẩm… Cuộc sống dân sự bị hư thối và môi sinh bị hư hoại. Và các hậu quả âm hưởng nhất là trên những người nghèo nhất và các gia đình nghèo nhất. Việc tổ chức công ăn việc làm tân tiến đôi khi cho thấy một khunh hướng nguy hiểm  coi gia đình như là một chướng ngại, một gánh nặng, một sự thụ động đối với sự sản xuất của công việc làm. Nhưng chúng ta hãy tự hỏi: sự sản xuất nào đây? Và sản xuất cho ai? Cái gọi là “thành thị thông minh” chắc chắn là giầu việc phục vụ và tổ chức. Tuy nhiên, nó thường thù nghịch với trẻ em và người già.

Đôi khi người đề ra dự án chú ý tới việc quản trị sức mạnh việc làm cá nhân, cần quy tụ, sử dụng hay gạt bỏ, tùy theo sự phù hợp kinh tế. Gia đình là một trường thử nghiệm lớn. Khi sự tổ chức việc làm bắt nó làm con tin, hay tệ hơn ngăn cản đường đi của nó, thì khi đó chúng ta chắc chắn là xã hội loài người đã bắt đầu làm việc chống lại chính nó.

Các gia đình kitô nhận được  từ việc kết hiệp này một thách đố và một sứ mệnh lớn. Chúng đem vào đó các yếu tố nền tảng công trình tạo dựng cuả Thiên Chúa: căn tính và mối dây nối kết của nguời nam và người nữ, việc sinh con cái, việc làm khiến cho đất đai được thuần thục và thế giới có thể ở được. Đánh mất đi các nền tảng này là một việc vô cùng nghiêm trọng, vì trong căn nhà chung đã có quá nhiều vết nứt rạn rồi! Nhiệm vụ không dễ. Đôi khi đối với các hiệp hội gia đình có thể xem ra như Đavít đứng trước mặt Gôliát… nhưng chúng ta biết câu chuyện thách thức ấy đã kết thúc ra sao! Cần phải có đức tin và sự khôn khéo. Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta tiếp đón lời kêu gọi của Ngài với niềm vui và lòng hy vọng, trong lúc khó khăn này của lịch sử của chúng ta, ơn gọi làm việc để trao ban phẩm giá cho chính mình và cho gia đình mình.

ĐTC đã chào các nhóm hành hương Pháp,  đặc biệt các linh mục trong ngày lễ thánh Jean Eudes. Ngài nói trong lúc khó khăn này của lịch sử chúng ta hãy xin Chúa nâng đỡ các gia đình trong cuộc sống thường ngày và trong sứ mệnh của chúng. Xin  Chúa cho các gia đình can đảm và trung thành giữ gìn các giá trị nền tảng của thụ tạo.

Chào các nhóm nói tiếng Anh, nhất là các đoàn hành hương Nhật Bản, ĐTC xin Chúa Kitô củng cố đức tin của họ và của gia đình họ để họ có thể là dấu chỉ tình yêu và lòng thương xót Chúa giữa lòng thế giới.

Chào các nhóm nói tiếng Bồ Đào Nha, đặc biệt các tín hữu Brasil, ngài cầu chúc chuyến hành hương củng cố đức tin của họ nơi Chúa Giêsu Kitô, là Đấng mời gọi các gia đình cộng tác vào việc xây dựng một thế giới công bẳng và tốt đẹp hơn.

Với các nhóm Ba Lan ĐTC nói mùa hè là thời gian nghỉ ngơi và tái tạo sức mạnh cho thân xác và tinh thần để chu toàn các nhiệm vụ của mình, cũng như suy tư về ý nghĩa công việc làm trong cuộc sống cá nhân, gia dình và xã hội. Việc làm có thể là con đường nên thánh, nếu nó được thực thi như là sự tiếp tục công trình sáng tạo của Thiên Chúa và diễn tả tình yêu đối với tha nhân, nhất là các người thân trong gia đình.

Chào các nhóm tiếng Ý ngài nói: Ngày mai cộng đoàn đại kết Taizé kỷ niệm 75 năm thành lập, tôi muốn gửi lời chào kèm theo lời cầu nguyện tới các anh em đan sĩ, trong niềm tưởng nhớ vị sáng lập yêu quý là thầy Roger Shutz, mà cách đây ba ngày chúng ta đã tưởng niệm 10 năm qua đời. Xin chúc cộng đoàn tiến bước tốt đẹp.

Chào các bạn trẻ người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người biết hôm qua Giáo Hội nhớ thánh Jean Eudes. Xin lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa và Trái Tim Mẹ Maria của thánh nhân dậy giới trẻ cần sự bầu cử của người trên con đường thiêng liêng; khích lệ các anh chị em bệnh nhân đương đầu với khổ đau trong dức tin; và khuyến khích các đôi tân hôn biết giáo dục con cái Chúa sẽ ban cho họ.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành tòa thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải