|
THÁNG CẦU HỒN -THÁNG 11
góp nhặt internet...
NGÀY 10 THÁNG 11
NGÀY THỨ 10
VỀ SỰ CÁC LINH HỒN PHẢI PHẠT TRONG LUYỆN NGỤC VÌ NHỮNG TỘI NÀO
1.- Các linh hồn phải phạt trong luyện ngục vì những tội trọng mình đã phạm mà chưa đền tội đủ. Tội trọng làm cho linh hồn đáng phạt trong hỏa ngục đời đời, nhưng mà khi kẻ mắc tội trọng đã ăn năn cùng xưng tội ấy ra, đã chịu phép giải tội rồi thì được khỏi tội ấy, lại được ơn nghĩa cùng Đức Chúa Trời và khỏi hình phạt hỏa ngục đời sau nữa, nhưng mà người ấy phải chịu phạt tạm ở đời này hay trong luyện ngục đời sau.
Đã hay rằng : Việc đền tội thày cả dạy làm cũng có giảm bớt hình phạt, nhưng chẳng giảm bớt được bao nhiêu, vì việc đền tội thày cả ra cho thì rất nhẹ, mà người ta thường làm cách khô khan, nguội lạnh. Đã hay rằng : những việc người ta làm cho được hãm mình phạt xác cùng những ân xá người ta được lĩnh khi xưng tội chịu lễ, lúc làm việc lành này việc phúc đức khác thì cũng giúp người ta khỏi hình phạt luyện ngục, nhưng mà chẳng mấy ai được khỏi lửa ấy cho trọn, vì chẳng mấy ai chịu khó hãm mình ăn chay gánh tội, không mấy ai bỏ tiền ra giúp người túng khó khăn : lại cứ sự thường người mắc tội nhiều hơn bao nhiêu thì nó lại càng làm biếng việc lành bấy nhiêu. Còn về những ơn đại xá, ơn tiểu xá thì không mấy người được lĩnh cho trọn, vì khi làm những việc đã chỉ thì người ta chẳng có lòng ăn năn tội thật. Vậy suy cho cùng thì chẳng mấy người được khỏi luyện ngục, mà việc người ta đền tội thì ít.
Nếu ta là kẻ xưa kia đã phạm nhiều tội trọng mà suy nghĩ điều ấy cho chín chắn thì ta sẽ sợ hãi cùng dốc lòng chịu khó hãm mình ép xác cùng làm nhiều việc lành phúc đức để mà đền tội ở đời này, cho khỏi phải đền trong ngục ở đời sau ; ta cũng sẽ thương xót cách riêng các linh hồn mắc nhiều nợ cùng Đức Chúa Trời và phải giam phạt trong luyện ngục lâu dài hơn.
2.- Các linh hồn cũng phải giam phạt trong luyện ngục vì những tội mọn mình đã phạm mà chưa có lòng ăn năn cho thật, chưa đền tội cho đủ. Nếu ta giữ được ơn phép rửa tội cho trọn vẹn, nghĩa là không mất ơn nghĩa cùng Đức Chúa Trời, không phạm tội nặng bao giờ thì phúc cho ta lắm. Nhưng về tội mọn thì ta có giữ minh cho khỏi chết không ? Chắc là không vì hằng ngày ta luôn luôn phạm tội mọn. Trong một ngày biết là mấy lần chia lòng chia trí khi đang đọc kinh, biết bao lần ta đã nghĩ tưởng những sự dông dài vô ích ! biết mấy lần ta đã nói dối chơi, ta đã nói hành, đã xét đoán dông dài, đã kiêu ngạo trong trí khôn, đã làm hư phí ngày giờ ! Biết mấy lần ta đã kịp suy mà còn lỗi phạm điều nhẹ, những tội mọn ấy chắc là nhiều hơn tóc trên đầu ta. Bấy lâu nay ta đã đền những tội mọn ấy chưa ? Vậy nếu ta chẳng đền những tội mọn ấy ở đời này, thì hẳn ta phải đền ở đời sau trong luyện ngục. Thương ôi ! Ta mắc nhiều nợ cùng Đức Chúa Trời là ngần nào ! Ta đáng phải giam phạt trong lửa luyện ngục lâu năm lâu tháng là dường nào !
Vậy ta phải cầm trí mà suy những điều ấy cho nên cùng quyết trí tính toán mọi việc ta làm với Đức Chúa Trời, và dùng năm tháng ngày giờ Người còn ban cho ta mà hãm mình ép xác, làm nhiều việc lành đền vì tội lỗi ta. Hỡi các linh hồn nơi luyện ngục xin cầu bầu cho tôi được hết lòng chịu khó ở đời này, thì tôi sẽ cầu xin cùng Đức Chúa Trời yên ủi cứu chữa các linh hồn chóng ra khỏi luyện ngục.
Lạy Chúa, bấy lâu nay con lấy tội mọn làm thường làm dễ con hằng phạm luôn mà chẳng có phàn nàn trách mình chút nào. Giả như con có suy biết Chúa phạt những tội mọn ấy lâu ngày lâu tháng trong luyện ngục thì con chẳng còn dám lấy tội ấy làm thường làm dễ như vậy. Lạy Chúa, xin ban ơn cho con từ nay về sau được gớm ghét, được tránh lánh những tội ấy hết lòng hết sức. Xin Chúa tha thứ cho các linh hồn đang phải giam phạt trong luyện ngục vì những tội ấy, Amen.
THÁNH TÍCH
Bà Thánh Ma-ga-ri-ta Cooc-tô-ra có lòng thương các linh hồn ở luyện ngục, hay cầu nguyện cho các linh hồn lắm, cho nên các linh hồn thường hiện về xin bà cầu nguyện. Vậy có hau người lái buôn đi đường bị kẻ cướp giết chết và lấy hết của cải. Hai người ấy hiện về thưa bà rằng : Lạy bà, lẽ ra chúng tôi phải hư mất linh hồn đời đời, nhưng vì ơn Đức Bà thương, trước khi chết chúng tôi được lòng ăn năn tội cách trọn, cho nên không phải sa hỏa ngục. Chúng tôi đang phải giam trong lửa luyện ngục khốn nạn quá sức, vì khi còn sống, chúng tôi đã lỗi phép công bằng, ăn bớt của người ta. Xin bà, vì Đức Chúa Trời, mà báo cho các anh em con cái chúng tôi đã lấy trái phép công bằng. Nói bấy nhiêu lời đoạn thì hai người ấy biến đi.
Đời Cha Uy-gô làm bề trên dòng thanh Ven-đô, có thày Đuy-răng-đô, sau lên làm giám mục thành Tô-lô-da. Thày Đuy-răng-đô có tính vui vẻ, hay nói chuyện pha trò cho người ta vui cười thái quá. Cha Uy-gô đã trách thầy ấy nhiều lần, cùng bảo rằng : nếu thày chẳng chừa nói những lời hư từ vô ích thì ngày sau sẽ phải phạt trong lửa luyện ngục, chẳng khỏi đâu. Lời cha Uy-gô nói chẳng sai, vì thày Đuy-răng-đô làm giám mục được ít lâu thì qua đời, mấy ngày sau hiện về cùng một thày trong nhà dòng, miệng lưỡi xưng to, đầy những mụn nhọt ghê sợ lắm, thày nói với thày rằng : Xin thày nói với cha bề trên cầu nguyện cho tôi, tôi đang ở trong luyện ngục vì những lời hư từ vô ích tôi đã nói xưa. Cha bề trên nghe biết những điều ấy, thì truyền cho bảy thày giữ miệng lưỡi, ở lặng cho đủ một tuần để cầu nguyện cho Đức Giám Mục. Nhưng vì trong bảy thày ấy có một thày không giữ miệng cho nhặt, nên Đức Giám mục lại hiện về, mặt vẫn còn lo buồn sầu khổ, xin cha bề trên thương, vì mình vẫn còn phải giam cầm đau đớn lắm, vì một thày không làm theo lời bề trên dạy. Cha bề trên liền truyền cho một thày khác ở lặng bảy ngày nữa mà cầu nguyện cho Đức Giám mục. Vừa hết bảy ngày thì Đức Giám mục lại hiện về lần thứ 3, mặt mũi vui vẻ sáng láng tốt lành, mặc áo lễ quen mặc trong các ngày lễ trọng. Đức Giám mục tạ ơn cha bề trên và các thày đã chịu khó hãm mình cầu nguyện cho mình được ra khỏi luyện ngục.
11-2021
|
|