|
<<< |
Thứ
Ba Tuần IX Thường Niên Năm I |
|
BÀI
ĐỌC I: Tb 2, 10-23 (Hl 9-14)
"Tuy bị mù loà, ông cũng không phiền trách Thiên Chúa".
Trích sách Tôbia.
Xảy ra trong một ngày nọ, Tôbia đi chôn xác mệt nhọc, trở về nhà,
ông liền nằm ngủ bên vách tường, thì phân nóng chim én từ tổ rơi
xuống (trúng) mắt ông, khiến ông bị mù. Chúa cho phép ông chịu
thử thách như thế, để nêu gương nhẫn nại cho hậu thế như thánh
Gióp xưa. Vì từ lúc còn bé, ông có lòng kính sợ Thiên Chúa, và
tuân giữ giới răn của Người. Tuy bị mù loà, ông cũng không phiền
trách Thiên Chúa; trái lại, ông vẫn một lòng kính sợ Thiên Chúa,
và tạ ơn Người hằng ngày trong đời ông. Vả các vua xưa nhạo báng
thánh Gióp thế nào, thì nay bà con họ hàng cũng chê cười đời sống
của ông mà rằng: "Hy vọng của ông ở đâu? Ông làm phúc và
chôn xác được ích gì?" Nhưng Tôbia quở trách họ rằng: "Các
ngươi đừng nói vậy, vì chúng ta là con cái các thánh, chúng ta
trông đợi cuộc sống mà Thiên Chúa sẽ ban cho những ai không bao
giờ thay đổi lòng tin vào Người".
Còn
bà vợ của ông là Ana, hằng ngày đi dệt vải, hễ kiếm được gì bởi
tay mình làm để nuôi thân, bà (cũng) đem về. Bởi đó, có lần bà
nhận được một con dê đem về nhà; khi ông chồng nghe tiếng dê be
be, liền nói: "Coi chừng kẻo lỡ phải của ăn trộm đó. Hãy
dắt đem trả cho chủ nó, vì chúng ta không được phép dùng đến của
ăn trộm". Bà vợ ông nổi giận, trả lời rằng: "Rõ là niềm
hy vọng của ông ra vô ích, và kết quả việc bố thí của ông nay
đã rõ ràng!" Và bà tiếp tục nói những lời như thế mà mạt
sát ông. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 111, 1-2. 7bc-8. 9
Đáp: Lòng người công chính vững vàng trông cậy vào Chúa (x. c.
7c).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Phúc đức thay người tôn sợ Chúa, người hết lòng ham
mộ luật pháp của Ngài. Con cháu người sẽ hùng cường trong Đất
Nước: thiên hạ sẽ chúc phúc cho dòng dõi hiền nhân. - Đáp.
2) Người không kinh hãi vì nghe tin buồn thảm, lòng người vững
vàng cậy trông vào Chúa. Lòng người kiên nghị, người không kinh
hãi, cho tới khi nhìn thấy kẻ thù phải hổ ngươi. - Đáp.
3) Người ban phát và bố thí cho những kẻ nghèo, lòng quảng đại
của người muôn đời còn mãi; sừng người được ngẩng lên trong vinh
quang. - Đáp.
ALLELUIA: 1 Pr 1, 25
Alleluia, alleluia! - Lời Chúa tồn tại muôn đời, đó là lời Tin
Mừng đã rao giảng cho anh em. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 12, 13-17
"Các ông hãy trả cho Cêsarê cái gì thuộc về Cêsarê, và trả
cho Thiên Chúa cái gì thuộc về Thiên Chúa".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, người ta sai mấy người thuộc nhóm biệt phái và đảng Hêrôđê
đến Chúa Giêsu để lập mưu bắt lỗi Người trong lời nói. Họ đến
thưa Người rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người
chân thật không vị nể ai, vì Thầy chẳng xem diện mạo, một giảng
dạy đường lối Thiên Chúa cách rất ngay thẳng. Vậy chúng tôi có
nên nộp thuế cho Cêsarê không? Chúng tôi phải nộp hay là không?"
Nhưng Người biết họ giả hình, nên bảo rằng: "Sao các ông
lại thử Ta? Hãy đưa Ta xem một đồng tiền". Họ đưa cho Người
một đồng tiền và Người hỏi: "Hình và ký hiệu này là của ai?"
Họ thưa: "Của Cêsarê". Người liền bảo họ: "Vậy
thì của Cêsarê, hãy trả cho Cêsarê; của Thiên Chúa, hãy trả cho
Thiên Chúa". Và họ rất đỗi kinh ngạc về Người. Đó là lời
Chúa.
THỨ BA TUẦN 9 TN
Mc 12,13-17
DÂNG… CHO AI? CÁI GÌ?
Đức Giê-su bảo: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.”(Mc 13,17)
Suy niệm: Thời Chúa Giê-su, nước Do-thái bị đế quốc Rô-ma đô hộ; người Do-thái phải nộp thuế cho chính quyền Rô-ma bằng đồng tiền lưu hành có hình và hiệu của Xê-da, tên chung để gọi hoàng đế Rô-ma. Người Do-thái phản đối, cách công khai hoặc ngấm ngầm việc đóng thuế cho ngoại bang. Lợi dụng tình thế đó, nhóm Pha-ri-sêu và phe Hê-rô-đê, vốn kình địch với nhau, đã cấu kết để giăng ra cái bẫy nhằm hại Chúa Giê-su. Họ hỏi Ngài: Có phải nộp thuế cho Xê-da không? – Nếu nói không, Ngài sẽ bị cho là phản loạn, chống lại hoàng đế; còn nói có, thì hẳn Ngài không tránh khỏi sự la ó của dân chúng - đường nào Ngài cũng bị sập cái bẫy hai tròng này! Chúa Giê-su không bận tâm đến câu hỏi có-hay-không này: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.”Ngài đặt họ trước đòi hỏi phải phân định: cái gì thuộc về Thiên Chúa, cái gì thuộc về Xê-da, và từ đó nhìn nhận chủ quyền tối thượng của Thiên Chúa trên muôn vật muôn người.
Mời Bạn: Nơi mỗi người, Thiên Chúa cũng đã in hình của Ngài, bởi vì mọi người được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa (St 1,26). Mọi sự ta chúng có và ngay cả sự hiện hữu của chúng ta đều là do Thiên Chúa. Thánh Phao-lô chất vấn chúng ta: “Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh?” (1Cr 4,7).
Sống Lời Chúa: Những gì Thiên Chúa ban không phải để đòi lại, nhưng ai trao phó cho Thiên Chúa thì họ sẽ nhận lại gấp trăm ở đời này cùng với sự sống vĩnh cửu mai sau. Vậy bạn đừng bao giờ từ chối bất cứ điều gì khi được thôi thúc dâng hiến cho Thiên Chúa.
Cầu nguyện:Đọc kinh Phú Dâng.
2015
|
|