Suy Niệm của nguoi giong trom
bài tháng 06-2023
Dài lời 20 tháng 6 năm 2023
Trong cuộc sống, ta thấy người thông minh và kẻ ngốc để rồi ta ta đừng sợ kẻ thông minh, hãy sợ kẻ ngốc tưởng mình thông minh.
Trong cuộc sống, nếu một con gián vô tình chạm vào người của tam ta sẽ thấy nó tìm và chạy đến nơi an toàn và tự làm sạch bản thân. Thế nên mình làm người, bị người khác chơi xấu, hãy đi gột rửa làm sạch tâm hồn của chúng ta. Đừng bận tâm chi đến những người chơi xấu chúng ta. Hãy như con gián đi tìm nơi an toàn để tránh xa những người như thế.
Trong cuộc sống dù bất cứ là ai, tu hay không tu, lập gia đình hay không lập gia đình và dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, có 2 thứ đừng nên đi tìm: CÔNG BẰNG và SỰ THẬT. Sự thật thì quá tàn nhẫn còn công bằng thì không có đâu mà tìm. Chính vì vậy hãy luôn bình an trước sự thật bị bóp méo và cũng thanh thản khi ta bị đối xử bất công.
Nên nhớ rằng chúng ta đừng tự ép mình phải sống vì một ai khác. Đừng học đổi thay thành một con người khác. Cứ là chính mình với sự chân thành. Miệng đời thị phi, ta cứ thế mà đi.
Kinh nghiệm vản thân cho thấy chuyện quan trọng nhất trong đời của mình cho đến giờ phút này đó chính là sống thật và chân thành. Có khi bị lừa dối, có khi bị thua thiệt nhưng cứ hãy sống chân thành với người khác. Như thế là đủ.
Và ta thấy rõ ràng rằng đi cùng ruồi thì tìm được nhà vệ sinh. Đi cùng ong thì tìm được hoa thơm. Đi cùng người giàu học được cách kiếm tiền. Đi cùng ăn mày thì học được cách xin cơm. Vậy nên chúng ta là ai không quan trọng, quan trọng chúng ta đang ở cạnh ai. Ở cạnh người tốt, cạnh hoa thơm thì ráng cạnh. Bận tâm chi cái kiểu ruồi và đi theo con ruồi.
Làm sao tránh khỏi thị phi. Làm sao tránh khỏi những người ghét ta. Có khi cả đời ta chả gặp mặt người đó nhưng người đó nói xấu ta mặc dù không biết gì về bạn, đừng buồn, hãy nhớ rằng “chó sủa khi gặp người lạ”. Kinh nghiệm rõ ràng cho bản thân tôi thấy điều đó. Cứ dung dăng dung dẻ mà đi thôi. Ai nói gì nói, mình vẫn là mình và thời gian trả lời.
Đã nói là thời gian trả lời để rồi sẽ có ngày chúng ta nhìn thấy mặt giả tạo của một người, nhưng mà chẳng ai thấy cả. Ai cũng nghĩ là đứa đó tốt đẹp hoàn hảo như cái mặt vẫn thể hiện ra hàng ngày trước mặt mọi người. Và vì chúng ta không thể làm gì khác là cứ để nó diễn chán thì thôi.
Hôm nay, Lễ Thánh Thánh Lu-y Gon-da-ga, tu sĩ – bổn mạng của Đức Cha Nguyễn Hùng Vị (Giám Mục Giáo Phận Kontum). Chúng ta chúc mừng và hiệp nguyện – tạ ơn Chúa với Đức Cha trong ngày mừng Lễ hôm nay.
Ngày mới an lành nhé cả nhà ơi
Xin Chúa chúc lành cho chúng ta.
Đi dâng Lễ thôi ! Không quên cầu nguyện cho cả nhà.
Lm. Anmai, CSsR
HÃY CHO ĐI KHI CÓ THỂ 7 tháng 6 năm 2023
Trưa, cơm xong, tám chuyện với ông anh kết nghĩa.
Anh kể câu chuyện về chuyện từ thiện từ việc buôn bán cái gì đó.
Anh nói là anh gặp đâu đó người nào đó gọi là mở quán bán cái này, bán được căn nhà kia, bán được miếng đất nọ ... để làm từ thiện. Anh chia sẻ rằng khi muốn làm từ thiện thì cứ làm chứ đừng mở quán và bán cái này cái kia.
Anh nói ví dụ như căn nhà đó bán 10 tỷ. Rao lên là 15 tỷ bởi vì tôi bán để tôi làm từ thiện. Người người nghe tưởng chừng là bác ái lắm nhưng thực chất ra là nâng giá căn nhà lên và số dư để đi làm từ thiện. Làm như thế rất khó bán nhà. Cứ giá thực mà rao bán chứ đừng đi nói : “Tui bán xong tui từ thiện”.
Rồi chuyện nữa. Một người lớp đàn em của Anh. Cũng lăn tăn vào thị trường bất động sản.
Nghe Anh kể mà tôi lạnh cả người : “Nó (đàn em của Anh) bây giờ nợ nhiều lắm Cha ơi ! Nó nói mỗi tháng nó phải trả lãi vài chục tỷ bạc. Nó nói với con là ước gì nó ăn dĩa cơm trứng chứ không cần có thịt nữa miễn sao hết nợ ... ! Ngày xưa hơi dư giả chút. Con nói nó làm từ thiện đi thì nó không làm. Giờ nó muốn làm nó cũng có làm được đâu Cha ...”
Và nhiều tâm tình khác nữa mà Anh chia sẻ với tôi như kinh nghiệm rất thực trong cuộc sống.
Chuyện cho đi không phải là đơn giản trong cuộc đời. Để cho đi một cách nhưng không không phải là chuyện dễ. Đơn giản là ai ai cũng khư khư giữ và hết sức tính toán khi cho đi.
Ở đời, ta dễ thấy nhất đó là bác ái hư danh, bác ái hảo ... Người ta cho đi nhưng chủ yếu để đánh bóng tên tuổi của người ta. Nhiều và nhiều người như thế. Khi họ đi đến đâu và họ cho ai là họ bắt đầu chụp hình và đưa lên mạng. Dĩ nhiên đó là quyền và tự do của mỗi người. Thế nhưng kiểu bác ái đó cũng có nhiều người không thích.
Qua câu chuyện và cung cách sống của Anh, tôi nhận ra đúng là Anh có lòng thật sự với người nghèo : “Đợt rồi căng quá con cũng giảm đó Cha ! Nhưng ráng ráng rồi Chúa cũng cho qua ! Và giờ thấy cũng qua cách nhẹ nhàng !”
Ước gì nhiều và nhiều người học được lòng nhân ái vô vị lợi của Anh.
Thật sự tôi học nơi Anh rất nhiều và nể Anh. Anh cho đi quá nhiều và dường như chả thấy tấm hình nào bày tỏ việc từ thiện của Anh. Tất cả Anh đều ẩn danh và Anh không muốn để lại dấu ấn nào.
Người ta vẫn thường hay nói “Chọn bạn để mà chơi !”. Với Anh, tôi chả dám gọi là bạn nhưng là người Anh thân thương. Anh cho tôi nhiều bài học hay của cuộc đời, của nhân cách sống và nhất là của sự cho đi. Chính vì thế, khi ra đi hay khi làm bất cứ điều gì đó, tôi cũng học nơi Anh là ra đi âm thầm và nhẹ nhàng.
Trân quý nhân cách và tình cảm của Anh
Lm. Anmai, CSsR
CHUYỆN ĐỜI VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỜI ...
Trên tay tấm thiệp mời mừng kỷ niệm 60 năm linh mục của Cha già thì cũng chính là lúc cầm tờ cáo phó báo tin thầy già 89 năm làm người và làm con Chúa với 67 năm khấn dòng về với Chúa. Như thế, cả hai cũng tạ ơn Chúa với khoảng 60 năm linh mục của Cha già cũng khoảng ngần ấy năm khấn dòng của Thầy già.
Chả biết là Thầy già và Cha già ngày xưa có cùng khóa, cùng lớp hay không nhưng rồi Thầy già đã về đích.
Ngày Cha già và bà con cô bác vui mừng tạ ơn Chúa vì 60 năm linh mục của Cha thì cũng chính là ngày Thầy già và bà con thân bằng quyến thuộc dâng Thánh Lễ cuối cùng để cũng tạ ơn Chúa vì với 89 năm cuộc đời và 67 năm sống đời tận hiến.
Vui buồn lẫn lộn, có khi là trong một ngày, có khi trong một phút, một giây. Tất cả đều nằm trong bàn tay Chúa và không ai có quyền định đoạt.
Sáng, mở mắt dậy thì nhận được tin vui đứa cháu gái mới “nở nhụy sinh hoa”. Ơn lớn để cả gia đình phải tạ ơn Chúa và nhất là bà ngoại. Giản đơn vì ít là 2 lần trước con gái không đậu thai và lần này là lần 3 gia đình vẫn nơm nớp lo sợ. Thế nhưng lúc cháu bé cất tiếng khóc chào đời cũng là bà cả gia đình và nhất là bà ngoại đã khóc lớn tiếng để tạ ơn Chúa với hồng ân này. Và, từ nay trở đi gia đình nhỏ ấy lại cứ vui với nhau, vun đắp tình cảm với nhau từ ông bà cha mẹ đến 4 đứa trẻ và còn nhiều đứa trẻ nữa sẽ ra đời trong gia đình đó. Tất cả những thị phi hay những điều làm mất giờ suy nghĩ đã biến mất khi gia đình sống trọn vèn nghĩa thiết với nhau.
Gia đình bên ngoại ước mong có cháu bao nhiêu thì bên nội lại mong hơn bấy nhiêu vì bên nội chỉ có đứa con trai yêu duy nhất. Và rồi, hạnh phúc, hồng ân, bình an đã đến và ở lại với gia đình.
Và, cũng chỉ ít giây sau đó, nhận được một lời ai oán của một người phụ nữ đã lỡ có thai. Gia cảnh chị đã éo le mà nay còn có con ngoài ý muốn nên chị muốn dẹp phách cái thai đó cho rồi. Nài nỉ có, van xin có và hứa giúp đứa bé sau khi nó cất tiếng khóc chào đời nhưng người mẹ của nó bình thản nói : “Uống thuốc rồi !’. Cô ta cũng không ngần ngại kể rằng trước đó “đã bỏ một đứa rồi !”
Nói vậy coi như xong chứ còn biết bàn tán điều gì nữa. Chả hiểu sao họ lại tán tận lương tâm đến. Họ không ngần ngại dùng một liều thuốc để hạ sát đứa con yêu của mình.
Thình lình trên mạng lại rơi rớt những tấm hình nhiệt liệt chào mừng đoàn học tập “phá thai bằng thuốc”. Nhìn băng rôn đó, không ai có thể không chạnh lòng trừ những người vô thần và không còn một chút lương tâm.
Trong khi đó, một gia đình ở Vũng Tàu quen biết rất vui mừng để đón “công chúa” thứ 4 làm thành viên mới của gia đình. Họ dù con đông nhưng vẫn vui vẻ đón nhận như quà tặng của Thiên Chúa.
Điều đau lòng nhất là họ nại vào “quyền năng” của các đấng bậc để chúc phúc lành và ban ơn thỏa nguyện cho họ khi họ phá thai và giết người. Người can đảm “uống thuốc rồi” cũng không ngần ngại can đảm nói : “Bữa nào xong chuyện sẽ đi xuống tạ ơn Cha Bửu Diệp và ghé thăm ... luôn !”
Cha Bửu Diệp nào dám nhận lời cám ơn này. Đức Mẹ nào dám nhận lời cảm ơn đây. Cả Cha Thánh Giuse cũng không dám nghe lời cảm ơn của một kẻ mới giết con mình.
Liệu rằng những lời cảm ơn sau khi phá thai, sau khi giết người thành công này sẽ đi về đâu ? Họ lại dùng chính đồng tiền của họ để đi tạ ơn cũng như đi xin ơn vì những chuyện bất chính mà họ đã làm.
Lần kia, một cô ca sĩ nhờ : “Xin ... cầu nguyện cho nhé. Tuần tới là ... làm thụ thai trong ống nghiệm. Lần trước hư 1 lần rồi. Lần này xin khấn Đức Mẹ cho thành công ...”.
Nghe xong bỉ nhân đứng hình, ngậm ngùi và thương tiếc. Họ không nghĩ rằng họ đã đạp trên luật của Hội Thánh và chỉ sống cho ích kỷ riêng mình.
Thế đấy ! Giữa cái chợ đời này buồn vui lẫn lộn. Chả biết phải làm sao khi cuộc đời còn quá ngổn ngang.
Biết nói gì với Chúa đây Chúa ơi ! Chỉ trao vào tay Chúa tất cả và xin Chúa thương xót tất cả :
Thương Cha già mừng 60 năm linh mục và thương thầy già 89 năm sống trên cõi đời về nhà Chúa.
Thương người kia đã hạ sát con mình bằng những viên thuốc và thương gia đình và người cháu bên kia quả đất mới đón nhận thành viên mới.
Thương xót chính bản thân con nữa là kẻ có tội.
June 21, 2023