| |
DÒNG SÔNG
CỨU ĐỘ
Dòng sông Giođan có lẽ là một dòng sông đặc biệt nhất trên thế
giới. Không phải là do vị trí chiến lược, kinh tế, hay do vẻ đẹp
có tính cách thơ nhạc của nó. Nét trổi vượt nhất của nó chính
là ở dòng sông này, đã có một lần Con Chúa Trời giáng thế, Đấng
Cứu Độ nhân loại đã tới, và đã trầm mình dưới dòng nước của nó
qua hình thức một phép rửa. Nước của nó, do đó, đã một lần rửa
sạch và cuốn trôi bao lỗi lầm, bao dằn vặt, và bao đau thương,
nước mắt của những người Do Thái thời bấy giờ qua phép rửa thống
hối của GioanTiền Hô. Nhưng ngược lại, nước ấy đã làm cho Đấng
Vô Tội trở thành “có tội” khi Ngài lãnh nhận phép rửa của Gioan;
vì như vậy, Ngài đã mang lấy tất cả tội lỗi, vết nhơ, đau thương,
nước mắt, dằn vặt, và tội lỗi của nhân loại.
Chúa
Giêsu đến sông Giođan không phải là chịu phép rửa, mà đúng hơn
là để lãnh lấy tất cả cái hậu quả tai hại do tội lỗi nhân loại
trên mình. Vì dòng nước tha thứ mà Gioan dùng tẩy rửa những ai
đến với Ông, đã quyện lấy thân mình thanh khiết và tâm hồn vô
tội của Ngài, để Ngài đem nó lên đồi Canvê trong ngày Chịu Nạn
đốt cháy, và thiêu rụi cùng với Ngài trong một phép rửa duy nhất
của lịch sử cứu độ. Do cái chết thống khổ, nhục nhã, và đớn đau
của Ngài trên thập giá. Ngài đã tế lễ mình cho Thiên Chúa Cha
vì tội lỗi nhân loại. Ngài là Con Chiên bị sát tế như chính lời
Gioan Tiền Hô đã nói: “Đây chiên Thiên Chúa. Đây Đấng xóa tội
trần gian” (Gio 1:29).
Trên
dòng sông ấy, nhân loại đã thấy một trời mới, đất mới được khai
mở. Con người tội lỗi, vô vọng đã thấy được các tầng trời mở ra,
và đã nhìn thấy được vinh quang của Thiên Chúa tỏ hiện. Họ đã
được nghe loan báo về Tin Mừng sẽ được rao giảng: “Đây là con
Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng” (Mt 3:17), và lời của Người
là lời có sức ban sự sống: “Lậy Chúa, Chúa có lời ban sự sống
đời đời” (Gio 6:68).
Trên
dòng sông ấy, đã khai mở một phép rửa mới, thay thế cho phép rửa
của Gioan Tiền Hô như chính lời của Ông đã nói: “Phần tôi, tôi
rửa anh em bằng nước trong phép rửa thống hối, nhưng một đấng
sau tôi, cao trọng hơn tôi, tôi không đáng xách giầy cho ngài.
Đấng ấy sẽ rửa anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa” (Mt 3:11).
Phép rửa này mới có khả năng tẩy sạch mọi tội lỗi để nhân loại
có thể trở thành con Thiên Chúa. Một phép rửa, làm cho con người
không còn mang tỳ vết nào khiến Thiên Chúa không nhìn ra họ. Phép
rửa mà sau này Chúa Giêsu đã truyền cho các Tông Đồ và môn đệ
của mình: “Các con hãy đi khắp thế gian, làm phép rửa cho họ nhân
danh Cha, và Con, và Thánh Thần” (Mt 28:19).
Chúa
Giêsu, sau khi lên khỏi nước của sông Giođan, thì chính Ngài đã
trở thành một dòng sông mới, dòng sông ân sủng, bình an, và cứu
độ. Vì từ nơi Ngài, một mạch nước hằng sống đã tuôn trào, đã vọt
lên, để cho tất cả những ai đến với Ngài đều được tẩy sạch, được
tha thứ và bình an. Trên con đường hành đạo, sau khi chịu phép
rửa của Gioan, Chúa Giêsu quả thực đã trở nên dòng sông hạnh phúc,
bình an, và tẩy sạch cho mọi người. Người què đi được, người điếc
nghe được, người mù thấy được, người cùi hủi được sạch, người
chết sống lại, và Tin Mừng của Ngài được loan truyền đến tất cả
mọi tâm hồn thiện chí. Cũng kể từ ngày ấy, Ngài trở nên một dòng
sông để không những nước của nó xóa bỏ mọi vết dơ bẩn trên thân
xác con người, mà còn có khả năng tẩy sạch mọi tội khiên của con
người. Tất cả những ai trầm mình trong dòng sông này, hoặc rửa
sạch con người mình trong dòng sông ấy đều cảm thấy được an bình,
được hạnh phúc, và được cứu độ. Như nước sông Giođan không có
khả năng tha tội cho ai, nước giếng rửa tội đổ trên đầu người
lãnh nhận tự nó cũng không có sức tẩy rửa mọi lỗi lầm của người
đó, nhưng nó phải được liên kết với nước của dòng sông Giêsu và
cũng là chính Chúa Giêsu mới tẩy sạch và đem lại sức sống tâm
hồn và thể xác cho tất cả những ai đến với Ngài.
Có
ai đến với Ngài mà bị từ chối, và phải ra về tay không đâu. Có
ai đến với Ngài mà không được Ngài nâng đỡ, ủi an, và chữa lành.
Vì chính Ngài đã tình nguyện lãnh nhận và mang vác lấy đất cát,
nhơ bẩn tâm hồn và thể xác của chúng ta trên dòng sông Giođan,
và đã rửa sạch chúng bằng chính máu Ngài đổ ra trên thập giá.
Là dòng sông ân sủng, Ngài còn dẫn chúng ta đến gặp biển cả bao
la của tình yêu Thiên Chúa. Biển cả yêu thương ấy không những
đem lại cho tâm hồn con người được vui mừng, sảng khoái, và bình
an, mà nó cũng chính là viên mãn của hạnh phúc đời sau. Như những
giọt nước hòa tan trong đại dương mênh mông, những ai tin nhận
Chúa Giêsu, và để mình được chìm lặn trong dòng sông ân tình của
Ngài, Ngài cũng dẫn họ đến với đại dương của tình yêu Thiên Chúa,
và được hòa tan vào biển rộng mênh mông của tình Ngài. Họ sẽ được
gọi là con Thiên Chúa, là anh em với nhau, và sẽ cùng nhau chung
hưởng hạnh phúc nước trời.
Chúa
Giêsu, Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ nhân trần vô tội đã nhận lấy
thân phận tội nhân của con người qua phép rửa của Gioan Tiền Hô.
Ngài cũng đang xin chúng ta như đã xin với Gioan để được chịu
phép rửa, tức là để cho Ngài được mang vác lấy tội lỗi, khuyết
điểm và yếu đuối của chúng ta để rửa chúng trong biển tình yêu
thương của Thiên Chúa. Ngài xin chúng ta cho Ngài được làm chuyện
ấy một cách tự nguyện, vô điều kiện vì tình thương mà Ngài dành
cho mỗi người chúng ta, miễn là chúng ta mở rộng tâm hồn mình
đón nhận Ngài như trầm mình trong một dòng sông hạnh phúc. Nhưng
liệu có bao nhiêu người đã mở rộng lòng mình, và đã đón nhận Ngài.
Trên
dòng sông Giođan, Chúa Giêsu đã gánh lấy tội nhân loại, đã mang
nó vào mình để rửa nó bằng chính bửu huyết Ngài đổ ra trên
thập
tự giá và để trở thành dòng sông cứu độ cho tất cả những ai đến
rửa sạch tội mình trên đó. Chúa Giêsu – dòng sông ân sủng,
cứu
độ - dòng sông mát mả và trong lành, nhưng nếu chúng ta chỉ đứng
trên dòng sông ấy mà nhìn, hoặc không muốn rửa sạch mình trên
dòng sông ấy, thì mãi mãi chúng ta vẫn không được rửa sạch, không
được mát mẻ, không được bình an, và ơn cứu độ vẫn không thuộc
về chúng ta. (Ts.Trần Quang Huy Khanh-2005)
Phép rửa của đức mến
"Tôi rửa các ngươi bằng nước, nhưng có đấng đến sau tôi cao trọng hơn tôi. Tôi
không đáng cởi dây giầy cho ngài. Ngài sẽ rửa các ngươi bằng
lửa và Thánh Thần" (Luca 3:16). Đối với chúng ta, đây là nền tảng của ơn gọi và đời sống Kitô hữu.
Qua ơn gọi và đời sống này, chúng ta tiếp cận và gặp gỡ Đức
Kitô. Trở thành những bạn thân và là chứng nhân của Ngài giữa
thế giới hôm nay.
Gioan rửa bằng nước. Chúa Giêsu rửa bằng lửa và Thánh Thần.
Khi
tay, chân, hoặc thân mình bị dơ bẩn, cách duy nhất để trở nên
sạch sẽ, thơm tho
là đi rửa tay, rửa chân,
hoặc đi tắm. Hình ảnh thông thường này tất cả chúng ta đều
biết, và đều đã có kinh nghiệm. Nhưng qua phép rửa của Gioan,
Chúa
Giêsu còn đi xa hơn bằng cách thiết lập một phép rửa mới, phép
rửa của đức mến, tức lửa và Thánh Thần.
Như
lửa khác với nước và như khả năng con người khác với quyền năng
của Thiên Chúa,
phép rửa mà chúng ta
có hôm nay hoàn toàn khác với phép rửa mà Gioan đã làm khi
ông chuẩn bị cho Đấng Thiên Sai, người mà ông gọi là Đấng đến
sau
ông thực hiện. Phép rửa không chỉ bằng nước mà bằng lòng yêu
mến. Lòng yêu mến của con người, và lòng yêu thương của Thiên
Chúa.
Ngọn
lửa lòng mến:
Ngọn
lửa mà qua hình ảnh Gioan đã mô tả ấy là gì, nếu không phải là
lòng mến của chúng ta đối với Thiên
Chúa. Thiếu ngọn lửa yêu mến này, dù chúng ta có dìm mình dưới
dòng sông Giođan như những người Do Thái đương thời Chúa Giêsu
đã đến với Gioan và đã được ông dìm dưới dòng sông Giođan,
chúng ta vẫn không được trong sạch, không đủ tư cách để đến gần
với
Chúa được. Chúng ta vẫn không thể làm môn đệ của Ngài được.
Và chúng ta vẫn không thể là chứng nhân cho Ngài được. Bởi vì
yếu
tố yêu mến là ngọn lửa nung nấu, và thiêu đốt chúng ta qua
những hy sinh, vất vả vì Chúa. Và cũng chính ngọn lửa yêu mến
ấy, sẽ
rửa sạch tâm hồn chúng ta để chúng ta có thể đến với Ngài,
và hòa nhập vào Ngài được.
Chúng
ta có thể tìm thấy hình ảnh này qua ngọn lửa trong lò luyện kim.
Nó sẽ làm tan biến tất cả
những
bụi bặm, dơ bẩn bám chung quanh một khối lượng kim loại. Để
rồi, sau khi đã thanh luyện và đốt cháy, nó sẽ tiếp tục làm cho
khối
lượng kim loại ấy tan chẩy. Và nếu có hai khối lượng kim loại
để gần nhau, thì chúng sẽ hòa tan và biến thành một hợp kim
đến nỗi, dù muốn cũng không ai có thể tách rời hoặc chia rẽ được.
Thánh
Phaolô đã bị ngọn lửa này thiêu đốt. Đối với Phaolô thì tình
yêu Đức Kitô đã làm cho ngài phải hao
mòn, phải vất vả, phải lao đao, và sau cùng phải bị chém đầu: "Ai có thể tách tôi ra khỏi tình yêu Đức Kitô" (Rom 8:35). Thánh nhân kể ra một lô những chướng ngại có thể đã làm nhiều người
vấp nga: thiên thần, quỉ thần, đau khổ, thử thách,đói khát, trần
truồng, tù ngục, thiên đàng, hỏa ngục, và cả sự chết. Đối với
Phaolô, tất cả những thứ ấy đều không thể và không là gì để có
thể tách biệt ngài với Đức Kitô. Lý do duy nhất vì hợp kim Giêsu-Phaolô
đã tan chẩy và quyện lẫn với nhau do hai khối lượng kim loại
Giêsu và Phaolô mà sức nóng của lòng yêu mến đã làm cho tan chảy
và hòa tan với nhau.
Ngọn
lửa Thánh Thần:
Tiếp
tới ngọn lửa Thánh Thần, tức là tình yêu Thiên Chúa. Thiên Chúa
đã dùng ngọn lửa này để tự thiêu hủy,
và tự làm tan biến chính Ngài để hòa tan với con người. Ngọn
lửa cần thiết và có sức mạnh để khiến cho Chúa Con, Ngôi Hai
Thiên Chúa, trở nên con người, và vì thế con người có thể kề
cận và tiếp xúc được với Ngài.
Không
có ngọn lửa Thánh Thần, mãi mãi Thiên Chúa vẫn là xa vời, và
con người không bao giờ
có thể đụng chạm
được với Ngài. Bởi vì con người không thể lên được, đến được,
và hiểu được Thiên Chúa. Ngay cả sau khi Thiên Chúa hiện thân
qua hình hài một con trẻ, một thanh niên, và một Đấng Thiên
Sai, nhiều người cũng đã không nhận ra Ngài. Vì vậy cần ngọn
lửa Thánh
Thần để đem Thiên Chúa lần lại hơn với con người, soi dọi,
và đưa con người đến để hòa nhập với Ngài.
Chính
Thánh Thần này đã được Cha sai xuống với nhân loại sau khi Chúa
Giêsu đã về
trời. Ngài là nguồn sống
của Giáo Hội và cũng là hơi thở - tức sức sống - của mỗi Kitô
hữu.
Phép
rửa của lòng mến:
Cả
ba ơn gọi tiên tri, tư tế, và vương giả đều bắt nguồn từ phép
rửa. Từ sự thanh luyện và biến đổi con
người thành Thiên Chúa, và Thiên Chúa thành con người. Thiên
Chúa trở thành "Emmanuel" hay Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Nếu không có phép rửa ấy, con người không thể
động chạm đến được Thiên Chúa. Mãi mãi không thể hiểu biết Thiên
Chúa là gì. Cũng không biết phải tôn thờ Thiên Chúa như thế nào.
Và cũng không biết phải làm gì để loan báo và chỉ cho những người
khác biết về Ngài.
"Ngài sẽ rửa các ngươi bằng lửa và Thánh Thần" (Luca
3:16). Rửa bằng lửa và Thánh Thần là rửa bằng tình mến. Tình
yêu con người đối với Thiên Chúa. Tình yêu vô bờ bến Thiên Chúa
dành cho con người. Đó là ý nghĩa của phép rửa, bí tích Thiên
Chúa dùng để tha thứ, thanh luyện để đem con người vào với tình
yêu và cuộc sống Thiên Chúa, và biến con người trở thành con
Thiên Chúa. (Trần Mỹ Duyệt)
|
|