Suy Niệm của Lm Việt Hùng
CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG.A
(Mt. 24:37-44)
TỈNH THỨC
No-e truyện kể ngày xưa,
Đóng tầu lánh nạn, tránh mưa ngập tràn.
Ai ngờ hồng thủy tràn lan,
Phố phường thành thị, biến tan trong ngày.
Người ta ăn uống no say,
Gả chồng dựng vợ, cơ may đổi đời.
Không ngờ chấm dứt một thời,
Trẻ già nam nữ, không nơi tựa đầu.
Sẵn sàng tỉnh thức đêm thâu,
Đến giờ Chúa gọi, khấu đầu vâng theo.
Ngày giờ bất chợt cheo leo,
Ai người kiên vững, vui reo trong lòng.
Con Người sẽ đến trông mong,
Chẳng ai báo trước, trong vòng thời gian.
Hai người cầy ruộng một làn,
Một chàng tiếp nhận, một chàng bỏ rơi.
Hai bà xay bột gọi mời,
Một người lựa chọn, một rời phía sau.
Canh phòng cẩn mật cùng nhau,
Thân tâm tỉnh thức, trước sau tới ngày.
Hôm nay chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng. Mùa Vọng là mùa của sự mong chờ và tỉnh thức. Giáo Hội với tấm lòng yêu thương của người mẹ hiền đã chuẩn bị cho con cái những món ăn tinh thần nuôi dưỡng rất thích hợp qua phụng vụ lời Chúa của các mùa lễ.
Trong cuộc lữ hành trần thế với những đổi thay của thời khí và mùa màng. Giáo Hội dẫn chúng ta bước vào Mùa Vọng với nhiều ý nghĩa khác biệt. Nhà thờ được chuẩn bị với Vòng Hoa Mùa Vọng và từng cây nến được thắp lên mỗi tuần. Ánh sáng của cây nến đã dần đẩy lui đêm tối để mở cửa cho ánh sáng tinh tuyền chiếu dọi.
Bài phúc âm hôm nay giới thiệu cho chúng ta hình ảnh của ngày cuối đời nơi mỗi người. Ngày giờ sẽ đến với mỗi người trong những hoàn cảnh khác nhau. Như có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng làm việc, một người được tiếp nhận và một người bị bỏ rơi.
Trong cuộc sống, chúng ta chứng kiến biết bao những người anh em cùng lứa tuổi, cùng xóm làng và cùng hoàn cảnh đã ra đi. Có người ra đi một cách rất đột ngột như bị tai nạn, chiến tranh, động đất, sóng thần và nhiều nguyên nhân khác. Có người được chuẩn bị đôi chút trên giường bệnh. Sự ra đi nào cũng là sự bất ngờ. Không mấy ai thỏa mãn hoàn toàn với cái chết của mình trừ khi họ sống trong tỉnh thức.
Phải tỉnh thức như người lính gác mong trời rạng đông. Tỉnh thức như người bị lạc trong rừng sâu với muông thú hiểm nguy. Tỉnh thức như người đang lái xe trên đường. Cuộc đời chúng ta là một hành trình đi về một cùng đích. Thật vậy, nhiều khi chúng ta sống, nhưng lại không ý thức mình đang sống. Đôi khi thức nhưng chúng ta không tỉnh táo để quan sát sự việc xảy ra chung quanh. Không gì nguy hiểm bằng khi chúng ta đi lang thang không mục đích. Do vậy, sống là chúng ta không ngừng tiến về phía trước và tỉnh thức sẽ giúp chúng ta luôn định hướng để khỏi bị lạc đường.
Hãy chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón chờ Chúa đến. Chúa sẽ đến với chúng ta qua nhiều cách trong cuộc sống hiện tại. Chúng ta có thể gặp gỡ Chúa qua người thân yêu, người nghèo khó ốm đau, trẻ em nơi đầu đường xó chợ, nơi những người bần cùng nhất của xã hội và qua sự cầu nguyện liên kết với Chúa. Đôi khi Chúa hiện diện gần bên mà chúng ta không hay biết. Chúng ta hãy mở rộng cửa đón Chúa qua môi trường và tha nhân.
Chúa cũng sẽ đến bất chợt vào giờ phút cuối cùng của cuộc đời và vào lúc không ngờ, chúng ta hãy sẵn sàng. Đây thực sự là giây phút quan trọng mà chúng ta cần chuẩn bị và thức tỉnh để đón Chúa cả bây giờ và ngày sau.
THỨ HAI, TUẦN 1 VỌNG
(Mt 8, 5-11).
LÒNG TIN
Hạ mình đội trưởng van xin,
Thương tình cứu chữa, con tin vào Ngài.
Giê-su quyền phép thiên tài,
Độ thân giáng thế, đóng vai người trần.
Xót thương cứu chữa bệnh nhân,
Nhìn sâu hiểu thấu, tinh thần nội thân.
Chúa rằng tiến bước cận lân,
Lùi xa xin Chúa, đừng gần nhà con.
Một lời Chúa phán sắt son,
Cứu nguy thoát khỏi, sống còn sợ chi.
Đức tin manh mẽ sao bì,
Chúa ban ơn phúc, lo gì ngay mai.
Một lời Chúa phán chẳng sai,
Thân lành hồn tỉnh, thiên thai rạng ngời.
THỨ BA, TUẦN 1 VỌNG
(Lc 10, 21-24).
NƯỚC TRỜI
Nước Trời ẩn dấu nhiệm mầu,
Suy tư nghiên cứu, biết đâu mà tìm.
Chúa thương mạc khải trong tim,
Tâm hồn khiêm hạ, sẽ tìm được ngay.
Khôn ngoan thông thái đời này,
Khoe khoang trí thức, tưởng hay với đời.
Giê-su Chúa Tể cao vời,
Hạ thân giáng thế, rạng ngời phúc vinh.
Chúa Con soi tỏ chân tình,
Chúa Cha dọi sáng, Thánh Linh giãi bày.
Tông đồ hạnh phúc ngất ngây,
Tai nghe mắt thấy, Thầy đây bởi Trời.
Chứng nhân sự thật tuyệt vời,
Thành tâm tin kính, trọn đời hỉ hoan.
THỨ TƯ, TUẦN 1 VỌNG
(Mt 15, 29-37).
CHỮA LÀNH
Chúa thương cứu chữa xác hồn,
Què câm mù điếc, bồn chồn tấm thân.
Quỷ ma mê ám bệnh nhân,
Chữa lành tẩy sạch, canh tân cuộc đời.
Ân thiêng đổi mới con người,
Tin yêu dõi bước, nghe lời Phúc âm.
Miệt mài theo Chúa âm thầm,
Ba ngày vất vả, thân tâm rã rời.
Đói lòng khao khát Ngôi Lời,
Cảm thương dân chúng, Chúa mời họ ăn.
Cánh đồng mông quạnh vắng tanh,
Vài con cá nhỏ, bảy thanh bánh vàng,
Chúa ban phúc lộc tuôn tràn,
Bốn ngàn trai tráng, thêm ngàn người thân.
Thỏa thuê ăn uống đoàn dân,
Lượm thu bảy thúng, muôn phần Chúa ban.
THỨ NĂM, TUẦN 1 VỌNG
(Mt 7, 24-27).
NỀN TẢNG
Nước Trời mở cửa đón chào,
Ý Cha thực hiện, bước vào chốn đây.
Lắng nghe lời Chúa nói nầy,
Khôn ngoan thực hiện, dựng xây móng nhà.
Dù cho báo tố mưa sa,
Ngôi nhà chắc chắn, nền đà vững chân.
Xây nhà trên cát ngu đần,
Mưa to gió thổi, trôi dần hổng hang.
Xập nhà tai họa hoang tàn,
Vâng lời Chúa dạy, vững vàng tin yêu.
Thực hành lời Chúa cao siêu,
Kiên trì phấn đấu, dù nhiều khó nguy.
Cầu xin ơn Chúa độ trì,
Thành tâm vững bước, lo gì gian truân.
THỨ SÁU, TUẦN 1 VỌNG
(Mt 9, 27-31).
ÁNH SÁNG
Khẩn cầu lòng Chúa xót thương,
Hai người theo Chúa, tìm đường van xin.
Mắt mù chẳng thấy nhưng tin,
Quyền năng Chúa giúp, con nhìn thấy ngay.
Lạy Thầy thương giúp cầu may,
Chữa con sáng mắt, ơn này khắc ghi.
Đức tin son sắt sao bì,
Hoàn toàn tín thác, từ bi chữa lành.
Chúa truyền kín đáo thanh danh,
Chu toàn sứ mệnh, cứu sanh giúp đời.
Mừng vui mắt sáng rạng ngời,
Truyền rao khắp chốn, ơn trời phú ban.
Lữ hành cuộc sống gian nan,
Niềm tin cứu độ, chứa chan phúc lành.
THỨ BẢY, TUẦN 1 VỌNG
(Mt 9, 35-10, 1.6-8).
TIN MỪNG
Tin vui Cứu Độ vọng ngân,
Gần xa loan báo, toàn dân đón mừng.
Xót thương dân chúng vô chừng,
Bơ vơ tất tưởi, dửng dưng giữa dòng.
Xin thêm thợ gặt thật lòng,
Đầy đồng lúa chín, chờ mong đáp lời.
Tông đồ môn đệ ra khơi,
Tung chài thả lưới, gọi mời dấn thân.
Ra đi rao giảng nhân trần,
Chúa trao quyền lực, xả thân cứu đời.
Chữa lành bệnh hoạn khắp nơi,
Cao rao danh Chúa, ơn trời phú ban.
Nước Trời giáng phúc bình an,
Mở lòng đón nhận, chứa chan ơn lành.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
TIỀN HÔ (CN 12 QN. B).
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
(Gier 1, 1. 4-10; 1Ph 1, 8-12; Lc 1, 5-25).
************
Trong niên lịch phụng vụ, chúng ta mừng ba lễ sinh nhật. Lễ sinh nhật Đức Trinh Nữ Maria, lễ Giáng Sinh (sinh nhật của Chúa Giêsu) và lễ sinh nhật của Gioan Tẩy Giả. Còn các vị thánh khác chỉ được mừng vào ngày các Ngài đã hoàn tất cuộc lữ hành trần thế để bước vào cõi sống muôn đời. Tiểu sử cuộc đời của thánh Gioan Tiền Hô rất đơn sơ và ngắn gọn. Cha mẹ của Gioan là ông Giacaria và bà Isave. Khi tư tế Giacaria vào cung thánh để dâng hương trong đên thờ, đã được thiên thần Chúa loan tin: "Này ông Giacaria, đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nhận lời ông cầu xin: bà Isave vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt tên cho con là Gio-an” (Lc 1, 13). Bà Isave đã thụ thai và sinh con trai trong lúc tuổi già.
Khi ông Giacaria đặt tên cho con mình: “Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gioan." Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa” (Lc 1, 63-64). Gioan là tiên tri của Đấng Tối Cao có nhiệm vụ đi trước Chúa để loan báo và dọn đường cho Người. Cuộc sống của Gioan rất đơn sơ và khiêm nhượng. Phần lớn cuộc đời sau khi tới tuổi khôn, Gioan đã sống trong rừng vắng chuyên lo cầu nguyện và sống khổ hạnh. Ngài đã dùng những thức ăn tự nhiên như mật ong rừng, châu chấu và mặc áo da thú.
Tiên tri Isaia trong bài ca thứ hai của tôi tớ Chúa, đã loan báo: “Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây,hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý:Thiên Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi” (Is 49, 1).Giáo Hội chọn đoạn sách của Isaia này để dẫn dắt chúng ta vào chương trình cứu độ mà Thiên Chúa đã sắp sẵn. Các sự kiện cũng như các nhân vật được các tiên tri loan báo từ trước cả hơn năm trăm năm. Những lời tiên báo dần dần được thực hiện trong lịch sử cứu độ. Gioan đã đến và hoàn tất sứ mệnh được trao ban.
Khoảng năm ba mươi tuổi, dưới thời hoàng đế Tibêriô Cêsarê và tổng trấn Phongxiô Philatô, Thiên Chúa đã gọi Gioan từ hoang địa ra rao giảng sám hối, sửa soạn đường lối Chúa và làm phép rửa thống hối. Gioan kêu gọi "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.”(Mt 3,2). Hình ảnh một thanh niên trẻ tóc dài, mặc áo lông da thú đi ra từ hoang địa và rao giảng sám hối. Gioan là người sống khắc khổ với tâm hồn đạo đức bước vào đời. Ông đã cuốn hút được đám đông qua lời giảng dạy. Lời của Gioan rất mạnh mẽ và dứt khoát. Có rất nhiều người đã lãnh nhận phép rửa và cải đổi đời sống. Nhiều người nghĩ rằng Gioan chính là đấng được sai đến, nhưng chính ngài đã minh xác: “Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho Người” (Tđcv 13, 25).
Chính Đấng Cứu Thế đã đến với Gioan và xin ông làm phép rửa. Gioan đã chu toàn sứ mệnh của mình và còn giới thiệu Chúa Giêsu cho các môn đệ của mình để họ đi theo Chúa: Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, ông lên tiếng nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa." Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giê-su” (Ga 1, 36-37). Trong vai trò của đấng tiền hô, Gioan đã giới thiệu Chúa Giêsu với đám đông dân chúng: "Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian” (Ga 1, 29). Gioan nhận rõ thân phận và vai trò của người dọn đường cho Chúa. Ông phải nhỏ đi để Chúa được lớn lên.
Gioan sống rất thẳng thắn, khẳng khái và chân thật. Tuy dù tuổi đời rất trẻ, nhưng ngài đã chu toàn sứ mệnh dọn đường cho Đấng Cứu Thế một cách rất nghiêm chỉnh. Lời của Gioan rất mạnh dạn: “Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa” (Mt 3,10).Trong sự quan phòng của Thiên Chúa, sau khi Gioan đã hoàn thành nhiệm vụ giới thiệu Chúa Giêsu cho dân chúng, cuộc đời làm nhân chứng cũng đi vào kết thúc. Chính Gioan đã dám quở trách Hêrôđê, vì vua đã cưới vợ em của mình. Vì lẽ đó, ông đã bị tống giam vào ngục và sau cùng đã bị chém đầu vì cương quyết làm chứng cho chân lý. Như thế Gioan chỉ xuất hiện một thời gian ngắn để loan báo tin vui và chuẩn bị lòng người. Khi sứ vụ đã hoàn tất, Gioan đã lãnh triều thiên tử đạo.
Ngày hôm nay, Đấng Cứu Thế vẫn còn cần có những vị tiền hô để dọn đường. Trên thế giới còn biết bao nhiêu người chưa bao giờ được nghe biết về Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ. Qua lịch sử, đã có những vị truyền giáo đã dám hy sinh xả thân đi vào mọi xứ sở để loan báo tin mừng cứu độ và giới thiệu với mọi người về Chúa Giêsu. Giữa một thế giới đa dạng, người tiền hô hôm nay phải đối diện với nhiều thách đố. Phải can đảm làm nhân chứng cho chân lý giữa một thế giới đang bị tục hóa. Khi xưa Gioan Tiên Hô cũng sống trong hoàn cảnh dân nước bị đô hộ bởi chính quyền Rôma. Gioan đã can đảm kêu gọi mọi người sám hối vì Nước Trời đã gần. Hai ngàn năm sau, lời mời gọi của Gioan vẫn được lập lại. Nước trời đã gần đến cho mọi tâm hồn. Ai cũng cần được chuẩn bị và sửa đổi đời sống.
Mỗi thời gian đều cần có những vị tiền hô gióng lên lời kêu gọi thống hối. Thống hối để đón chờ Chúa vào mỗi mùa Vọng và sám hối để cùng thông phần tưởng niệm việc Chúa Giêsu chịu đau khổ, chịu nạn, chiu chết và sống lại trong mùa Chay Thánh. Lời mời gọi sám hối được lập lại mỗi ngày trong các giờ phụng vụ. Vào mọi thời và mọi nơi, mỗi người đều phải dọn đường và sửa đường Chúa cho ngay thẳng. Như thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta cũng được mời gọi cộng tác để dọn đường giới thiệu Chúa Giêsu cho người khác. Ý thức rằng, chúng ta chỉ là người loan tin và là người chuẩn bị, Chúa Giêsu mới là nhân vật chính. Sứ mệnh quan trọng là làm sao chúng ta có thể đưa dẫn nhiều người về với Chúa Kitô.
Rất nhiều lúc chúng ta muốn chối từ lời mời vì ngại khó. Thật vậy, trong cuộc sống có qúa nhiều ràng buộc và bận rộn. Chúng ta phải đầu tư nhiều giờ vào công việc làm ăn, lo lắng con cái, gia đình và xã hội. Hầu như chúng ta không còn đủ giờ cho ngay chính cả đời sống riêng tư chúng ta. Bon chen chạy đua với thời gian và công việc làm cho chúng ta quay cuồng. Chúng ta không còn có đủ thời giờ lo các việc đạo đức khác. Kinh nghiệm cho thấy, càng đua chen với cuộc sống, chúng ta càng sống vội. Chỉ khi chúng ta biết buông xả những ràng buộc, chúng ta mới có thể sống thanh thản và an vui cuộc sống.
Giáo Hội đang cần những con người cụ thể sống giữa đời làm nhân chứng. Cho dù có biết bao nhiêu phương tiện khoa học kỹ thuật tân tiến, nhưng không thể thay thế cho những con người sống động. Ngày nay xã hội rất cần những mẫu gương chính thật. Cần người dám suy nghĩ, dám nói, dám làm và dám thực hành chân lý. Thánh Gioan tẩy Giả bị tù đầy chỉ vì dám nói lên sự thật. Chúa Giêsu đã nói với ông Philatô: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”. (Ga 18, 37).
Lạy Chúa, chúng con đang sống giữa một thế giới tao loạn về đạo đức luân lý, xin cho chúng con biết tìm đến với sự thật và sống sự thật trong Chúa Kitô. Chỉ có sự thật mới giải thoát chúng con. Chúa Giêsu đã nói với những người Do-thái: Các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông (Ga 8,32).
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
dongcong.net
December 2, 2019