| |
CÁC CON HÃY CHO HỌ ĂN
Bài
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy tình thương của Chúa thật dạt
dào vô bờ vô bến. Suốt một ngày, dân chúng từng đoàn lũ đông đảo
theo Chúa để nghe lời Ngài giảng. Chiều đến, Chúa và môn đệ tìm
một nơi an tĩnh để nghỉ ngơi một chút, nhưng cũng chẳng được,
vì đoàn lũ cứ theo các ngài.
I.
TÌNH CHÚA YÊU THƯƠNG MỌI NGƯỜI
Thấy
dân chúng đông đúc vẫn theo Chúa mãi không biết mỏi mệt, Ngài
động lòng thương họ; vì họ như đoàn chiên không người chăn dắt.
Chúa đã chữa họ khỏi mọi bệnh tật đau yếu. Sau cùng, trời đã về
chiều các môn đệ xin Chúa giải tán dân chúng, để họ vào các làng
mạc mua đồ ăn, Chúa không chấp nhận, mà trái lại còn truyền dạy:
"Các con hãy cho họ ăn". Khốn nỗi, các môn đệ lại chỉ
còn có 5 ổ bánh và 2 con cá, mà bằng ấy thì thấm vào đâu. Chúa
đã làm phép lạ bánh và cá hóa ra nhiều cho 5000 người ăn no, không
kể đàn bà con trẻ, thế mà còn thu lại được 12 thúng những mẩu
bánh vụn.
Chúa
là Chúa Tình Thương, bản tính của Người chỉ là yêu thương, không
để lỡ một cơ hội nào mà Người không thể hiện tình yêu thương đó
qua mọi thế hệ, trong mọi hoàn cảnh và dưới mọi lãnh vực. Không
những cứu chữa con người khỏi các chứng bệnh phần xác, nuôi sống
họ trong lúc đói khát; mà còn cứu họ khỏi những cơn đói khát tinh
thần, đói khát tình thương, đói khát chân lý, đói khát an bình,
đói khát lòng nhân đạo.
Đọc
Thánh Kinh, chúng ta thấy Chúa luôn luôn biểu lộ tình yêu thương:
Nuôi sống Dân Chúa suốt 48 năm trong hoang địa hiu quạch bằng
manna, chim cút và giãn khát họ bằng mạch nước từ tảng đá chảy
ra, do lệnh Chúa truyền cho Maisen giơ gậy đập vào tảng đá (Exd
16:9-15). Chúa nuôi tiên tri Elia đang ẩn trốn trong hang núi
bằng ổ bánh mì và thịt nướng, cứ mỗi buổi chiều do con quạ từ
đâu mang tới (I Kg 17:2-7). Cũng cách thế đó, Chúa nuôi dưỡng
Thánh Antôn tu rừng sau khi Thánh Nhân đã bán hết tài sản phân
phát cho người nghèo khó, bằng ổ bánh lùi và ve nước mát do chú
quạ từ xa mang lại.
Mỗi
người chúng ta cũng đều có thể cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương
chúng ta: Với niềm tin và lòng biết ơn, ai trong chúng ta cũng
cảm thấy lòng Chúa yêu thương, không những đã dựng nên chúng ta
làm người, cứu chuộc chúng ta khỏi chết trong tội lỗi, quan phòng
bảo tồn cho chúng ta được luôn tồn tại. Trong suốt cuộc sống,
qua mọi hoàn cảnh, chúng ta đều có thể cảm nhận được tình Chúa
yêu thương chúng ta, ban cho chúng ta đủ mọi ơn lành hồn xác.
II.
LỆNH TRUYỀN CÁC CON HÃY CHO HỌ ĂN
Để
đáp lại tình Chúa yêu thương, Giáo Hội cũng như các Tông Đồ xưa,
luôn tìm mọi cách thực thi lệnh Chúa truyền: "Các con hãy
cho họ ăn! Các con hãy cho họ ăn!"
Cảm
thương trước nỗi đói khổ, nghèo túng, bệnh tật, đau thương của
nhiều người trong nhiều quốc gia trên thế giới, Chúa đã ban cho
Giáo Hội nhiều Vị Thánh, nhiều nhà hảo tâm, đã lập nên những cơ
quan từ thiện, viện cô nhi, trại cải huấn, làng phong cùi, bệnh
viện... để xoa dịu vết thương đau của con người, nhất là những
thành phần bị bỏ rơi, phải quên lãng, bị gạt ra ngoài lề xã hội,
không còn có quyền được sống.
Mẹ
Terexa Calcutte là một điển hình sống động nhất hiện nay. Mẹ là
một Nữ Tu nay đã gần 80 tuổi, mới được Đức Thánh Cha chấp nhận
đơn từ nhiệm chức vụ Bề Trên Tổng Quyền Dòng Thừa Sai Bác Ái do
Mẹ sáng lập vì lý do già yếu. Mẹ là một người đàn bà đơn côi,
khó nghèo, khiêm hạ, chẳng có quyền uy nào trong xã hội hiện nay,
cũng chẳng có của cải sản nghiệp; thế nhưng Mẹ đang nổi tiếng
vào bậc nhất trong thời đại chúng ta. Năm 1979 Mẹ đã được giải
thưởng Hoà Bình Nobel, Mẹ đang làm chủ nhiều nhà thương, do công
cuộc từ thiện bác ái của Mẹ, viện tế bần, nhà bác ái, trường huấn
nghệ tại 50 thành phố trong cả nước Ấn Độ và 400 chi nhánh rải
rắc trong 92 quốc gia trên thế giới với tổng số Nữ Tu lên hơn
3 ngàn.
Không
một nạn đói khổ, thiên tại, động đất, chiến tranh, mất nhân quyền,
những vụ bị đàn áp bất công nào xảy ra trên giới, mà không được
Giáo Hội quan tâm trợ giúp, nâng đỡ hoặc ra sức dùng uy tín mình
để bảo vệ, tranh đấu hầu có thể tái lập thế quân bình trong xã
hội.
Cảm
thương những nỗi thương đau tinh thần của nhiều người, chưa được
ánh sáng Đức Tin soi chiếu trở về chính lộ, chưa được diễm phúc
nhận biết và tôn thờ Chúa, nhiều vị Thánh, nhiều nhà truyền giáo
đã hy sinh trót cuộc đời, vượt trùng dương, hiến thân chịu cực
khổ, đến những nơi man ri mọi rợ để rao giảng danh Chúa, chinh
phục muôn người trở về với Chúa và Giáo Hội... Nhiều vị còn sẵn
sàng hiến thân chịu chết để làm chứng nhân cho niềm tin, hoặc
chết thay cho người khác để họ được sống, hầu cho Chúa được tôn
vinh, như trường hợp Thánh Maximilian Kolbe đã chết cho một anh
bạn tù của Đức Quốc Xã, để anh được sống và trở về với vợ con.
Ngài đã được Giáo Hội tuyên dương công đức để thế giới ngưỡng
mộ và noi theo bắt chước, bằng cách tôn phong ngài lên bậc Hiển
Thánh.
III.
CHÚNG TA CẦN CÓ NGHĨA VỤ NÀO
Trước
tình Chúa yêu thương, qua ơn tạo dựng, săn sóc, bảo tồn chúng
ta, trào đổ muôn ơn phúc xuống trên chúng ta, trải dài trong cả
cuộc sống... Chúa còn hy hiến bản thân, chịu chết để cứu chúng
ta khỏi án phạt chết muôn đời. Dầu vậy, Chúa cũng chưa lấy làm
mãn nguyện, Người còn lập nên Nhiệm Tích Thánh Thể để ở lại với
chúng ta mọi ngày cho đến tận thế, hầu nên lương thực nuôi dưỡng
linh hồn chúng ta, nên nguồn an ủi hạnh phúc cho chúng ta trong
cuộc lữ hành trần thế. Vậy chúng ta phải có nghĩa vụ nào trước
những chứng tích tình yêu vô cùng của Chúa đối với chúng ta?
Các
Thánh đã đáp lại tình Chúa yêu thương bằng cách thực thi lệnh
Chúa truyền: "Các con hãy cho họ ăn!" Các ngài đã hy
hiến cả cuộc đời, đi khắp đó đây rao giảng Tin Mừng Cứu Độ, lãnh
nhận mọi vất vả đến hao mòn kiệt quệ, chịu tủi nhục, chịu khủng
bố, bị vu oan cáo vạ, bị tù đầy và còn sẵn sàng lãnh nhận cả cái
chết vì các phần rỗi linh hồn, để Chúa được tôn vinh, được phụng
thờ, được yêu mến. Còn chúng ta, chúng ta đã làm gì và chúng ta
sẽ làm gì?
Chúng
ta có dám hy sinh chút ít của cải, công lao, sức lực, thời giờ
để xoa dịu vết thương đau thể xác; an ủi những tâm hồn sầu khổ,
cải hóa tội nhân, bệnh vực kẻ bị áp bức, nâng đỡ người yếu đuối,
khích lệ kẻ thất vọng ngã lòng, an ủi người cô thế cô thân, kẻ
mồ côi cô độc, dẫn dụ kẻ lạc bước trở về chính lộ, nhất là cầu
nguyện và nỗ lực làm việc tông đồ chinh phục những người chưa
nhận biết được trở về với Chúa, theo gương các Thánh và những
tâm hồn thiện chí trong Giáo Hội không?
Kết
Luận
Chúng
ta có dám hy sinh đồng bạc cuối cùng, bát cơm sau hết cho sự sống
mình, để giúp đỡ tha nhân như bà góa trong Tin Mừng và bà góa
thời tiên tri Elia không?
Chắc
chắn Chúa không phụ lòng quảng đại của chúng ta, khi chúng ta
đáp lại lệnh Chúa truyền: "Các con hãy cho họ ăn". Chúa
sẽ ân thưởng bội hậu cho những nghĩa cử bác ái của chúng ta khi
chúng ta giúp đỡ tha nhân, trong cuộc sống vĩnh cửu mai hậu, có
khi Chúa còn trọng thưởng chúng ta ngay ở cuộc sống trên trần
gian này nữa.
Lm.
Minh Vận, CMC
|
|